Đón bão cát từ phương bắc ập đến đập vào mặt, Lô Oản phì một cái khinh miệt, cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bao năm nay quả thật Lô Oản chịu quá đủ rồi, nơi Cửu Nguyên này không phải là nơi đất lành chim đậu gì, không tửu quán, không kỹ viện, lại càng không có phố xá phồn hoa sầm uất, ở nơi địa phương quỷ quái này, ngoại trừ thảo nguyên thì chính là bão cát, không thì cũng chỉ có ngựa trâu dê mà thôi. Thậm chí Lô Oản còn muốn bạn nhậu địa vị không quá kèm cũng còn tìm không ra.
Cũng may cuộc sống như này cuối cùng cũng có ngày kết thúc.
Lô Oản không kìm nổi lấy từ trong ngực ra một phong tin mật, khóe miệng hiện lên nụ cười đắc ý, đây là mật tin do A Bang (tức Lưu Bang) vừa phái người đưa tới, trong ngôn ngữ mơ hồ có ý sắc phong lão làm Vương ở Tam Xuyên. A Bang không hổ là bạn tốt của lão, hai người thân thiết từ lúc còn cởi truồng cùng nhau lớn lên, cuối cũng Lô Oản lão cũng sắp được phong Vương rồi!
Trong tiếng vó ngựa dồn dập, có gia tướng tiến đến bẩm báo:
- Lão gia, phía trước là Du Lâm quan.
- Đã biết.
Lô Oản thu hồi lại những suy nghĩ cất cánh, cất cao giọng nói:
- Truyền lệnh xuống, qua Du Lâm quan hạ trại!
Vừa dứt, lại có gia tướng phóng ngựa như bay tới, phía sau ngựa còn có người đưa tin phong trần mệt mỏi, Lô Oản nhìn kỹ, đó là gia nô Lô phủ, lập tức Lô Oản hỏi:
- Lô Nhị? Ngươi tới làm gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409302/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.