- Ngừng, ngừng bắn tên.
Thiết Ngưu đột nhiên giơ cao tay phải, nắm chặt bàn tay, hơn trăm chiếc nỏ ngừng bắn, gần chục nghìn cung thủ canh giữ trên tường thành cũng dừng bắn tên.
Quân Tề hung hăng xông lên như thủy triều lại lui về, hung hãn nhổ nước bọt, Thiết Ngưu lại quay đầu nói với Tất Thư:
- Thượng tướng quân, Hàn Tín cũng chỉ đến mức đó, có lẽ tới đây là xong chuyện.
- Xong việc?
Tất Thư lắc đầu nói:
- Không đơn giản như vậy.
- Không đơn giản như vậy?
Thiết Ngư khó hiểu gãi gãi đầu, bỗng ngẳng đầu nhìn rừng rậm đông ngạn sông Tứ Thủy, hỏi:
- Chẳng lẽ khu rừng đối diện có phục binh? Hay là, lệnh thám báo đi thăm dò?
Tất Thư mỉm cười lắc đầu, sau đó nghiêm sắc mặt, quát:
- Thiết Ngưu nghe lệnh.
Thiết Ngưu cấp tiến lên nửa bước, ưỡn ngực về phía Tất Thư, hiên ngang nói:
- Có mạt tướng.
Tất Thư vung áo khoác bạch lụa, giơ cao ngón trỏ tay phải, nói:
- Bản tướng quân cho ngươi lưu lại mười nghìn binh mã, nếu đại doanh có sơ suất gì, bản tướng quân sẽ hỏi tội ngươi.
- Vâng
Thiết Ngưu nhận lệnh.
Tất Thư lại nhìn một vòng những thuộc cấp xung quanh, trầm giọng nói:
- Các chư tướng khác, dẫn theo binh mã, cùng bản tướng xuất trại hội họp với đại quân của Tử Xa tướng quân, quyết tử chiến với Tề quân và Hoài Nam quân.
- Vâng!
Hơn mười tên thuộc cấp nhận lệnh đi.
Chỉ một lát, viên môn đại doanh quân Sở đang đóng kín liền được mở ra, một đội bộ binh trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409234/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.