Lúc này, Hán Vương Lưu Bang đã bảy mươi mốt tuổi, Sở Vương Hạng Trang cũng đã bốn mươi tuổi.
Ba năm nay, Hoa Hạ cơ bản không bùng nổ chiến tranh lớn gì, nước Tề đang hàn gắn lại vết thưng, Sở Hán thì đang tích lũy thực lực mở mang đất đai, chuẩn bị cuộc quyết chiến cuối cùng.
Tuy nhiên, vận mệnh thiên hạ biến bảo không khiến người ta kịp nhìn. Đầu tiên là nước Triệu đột nhiên cùng liên kết đồng minh với nước Sở, tiếp theo đó nước Yến, nước Hàn trước sau đều ruồng bỏ nước Hán cùng liên kết đồng minh với nước Sở. Rõ ràng, đối với các nước như Hàn, Triệu, Yến, sự uy hiếp của nước Tề, nước Hán vẫn lớn hơn nước Sở.
Sau đó nước Nam Việt lại gia nhập trận doanh Tề, Hán, tạo thành một sự uy hiếp với nước Sở.
Sau đó là nửa tháng trước, nước Hoài Nam đột nhiên dứt bỏ minh ước với nước Sở, ngược lại đi liên kết đồng minh với hai nước Hán Tề, còn xuất binh tàn sát một huyện hai quận Cửu Giang, tàn sát vài vạn người nước Sở.
Hạng Trang nghe được tin vô cùng tức giận, lúc này triệu tập văn võ đại thần, tệ tụ tại Sở vương cung nghị sự.
- Anh Bố đúng là kẻ bạc nghĩa không đáng tin, phản bội lại đồng minh đầu nhập Hán, quân Hoài Nam tàn bạo khốc liệt, giết dân chúng vô tội của ta, việc này nếu như không truy cứu, quả nhân thật uổng phí là Vương quân một nước!
Hạng Trang giận giữ đập án, lại rút kiếm chém vỡ một góc bàn, lớn tiếng quát:
- Các vị ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409219/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.