Tất Thư cũng không có đáp ứng thỉnh cầu của Khoái Triệt, hắn thực sự không dám mạo hiểm, không sai, Sở Quốc cùng Hoài Nam Quốc đúng là liên bang, quả thực Sở Quốc cũng có nghĩa vụ, trách nhiệm bảo hộ Hoài Nam Quốc, nhưng hiện tại Hoài Nam Quốc đã được bảo vệ, tất nhiên quân Sở sẽ không cần liều mạng cùng đại quân Tề Quốc, nhất là phía trước còn phải mạo hiểm rất nhiều, lại càng không thể đi.
Huống chi, nhìn tình hình trước mắt, ngược lại không có Hoài Nam Vương Anh Bố đối với Sở Quốc là chuyện có lợi.
Kỳ thực, bây giờ Tất Thư có một việc muốn làm chính là, tìm một lều trại yên ắng, nhớ lại những trận quyết đấu với Hàn Tín từ đầu đến cuối, nghiên cứu lại những chi tiết trong đó, Tất Thư tin tưởng, thông qua phân tích như vậy, hắn nhất định có thể học rất nhiều điều từ đó, đợi tới lần sau giao thủ cùng Hàn Tín, hắn sẽ tìm cách khác chế.
Bính lính chỉ có trong chiến tranh mới có thể đủ trưởng thành, làm một vị Thống soái, như vậy chỉ có trong chiến tranh, binh lính cần đúc máu tươi mới có thể trở thanh lão binh, mà Thống soái thì cần mạng người đống triệt, mới có thể trúc khởi năng lực chỉ huy cao siêu. Trận chiến Tứ Thủy, ước chừng Sở Quốc thương vong hơn năm vạn người, phải trả giá thê thảm và nghiêm trọng như vậy để đổi lấy tâm đắc, Tất Thư sao có thể khinh thường?
Tất Thư khóe léo từ chối, Khoái Triệt bất đắc dĩ, chỉ còn cách vội vàng quay vào trong Bành Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409173/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.