Lịch Dương, hành dinh của Hạng Trang.
Hạng Trang đang ôm Hạng Trị đi dạo ở trong sân, Hạng Chính thì đang ngủ trong lòng Ngụy Duyệt, Ngụy Duyệt vừa nhẹ nhàng lắc ru đứa trẻ trong lòng, vừa dặn dò Hạng Trang nói:
- Phu quân cẩn thận chút, đừng làm Trị nhi bị thương
- Biết, ta biết, sẽ không làm Trị nhi bị thương.
Hạng Trang liên tục gật đầu, là một người từng trải, hiểu biết của hắn so với cổ nhân của thời đại này chỉ nhiều không ít, không phải là xương cổ đứa trẻ mới sinh mềm, lúc ôm phải nâng đầu đứa trẻ sao?
Quả thật lo lắng của Ngụy Duyệt căn bản là là dư thừa, tã lót cũng đủ bảo vệ Trị nhi rồi.
Bỗng nhiên, từ phía sau vọng đến tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Hạng Trang quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Ngu Cơ từ từ bước đến xung quang Doanh Trinh, Bách Lý Y Thủy đang vây quanh, nhìn thấy Hạng Trang ôm Hạng Trị đứng ở trong sân, Ngu Cơ vội vàng kéo váy bước nhanh đến gần, chưa kịp để người khác nói gì đã đến bế Hạng Trị đang trong lòng Hạng Trang, sau đó oán trách nói:
- Ngài sao lại bế Trị nhi ra đây?
- Ơ
Hạng Trang vẫn còn duỗi hai tay, cười khổ nói:
- Không được sao?
- Đương nhiên không được.
Ngu Cơ liếc Hạng Trang một cái, nói thêm:
- Trong sân lạnh như thế!
- Trị nhi lại nhỏ như vậy, có thể chịu không nổi giá buốt, nếu chẳng may cảm lạnh thì sao?
Tim Hạng Trang không khỏi đập thình thịch, Ngu Cơ vốn là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409055/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.