- Quân phòng thủ Lâm Hà trống không ư?!
Lâu Phiền Vương khó mà tin được nhìn về sứ giả người Tần trước mặt…
- Đúng vậy.
Sứ giả người Tần gật gật đầu, nghiêm nghị nói,
- Đại quân Hưu Chư đến gần Cao Khuyết, Mông Cức tướng quân đã mang theo quân Tần chủ lực cứu viện Cao Khuyết.
- Ngươi mới nói rồi, còn có người nào đảm đương nội ứng sao?
Lâu Phiền Vương càng không dám tin tưởng.
- Không sai.
Sứ giả người Tần gật đầu, không phải nghĩ ngợi nói,
- Chỉ cần quân đội đại vương vừa đến, lập tức sẽ có người mở Bắc môn, tiếp ứng đại quân Lâu Phiền vào thành!
- Các ngươi rốt cuộc là ai?
Lâu Phiền Vương trầm giọng nói.
Sứ giả người Tần ngước đầu lên, không để giọng nghi ngờ chất vấn nói:
- Người Tần.
- Qủa thực buồn cười.
Lâu Phiền Vương cười lạnh lùng nói:
- Người Tần sẽ giúp người Lâu Phiền đi giết người Tần sao?
- Cái này không cần người phải quản.
Sứ giả người Tần lãnh đạm nói,
- Ta chỉ cần hỏi người, có muốn hay không lương thực trong thành Lâm Hà, có muốn bò dê trong thành Lâm Hà, có muốn đồ quân nhu của quân Tần trong thành Lâm Hà hay không?
- Đồ quân nhu của quân Tần?
Lâu Phiền Vương nghiêm nghị nói,
- Trong thành Lâm Hà có những đồ quân nhu gì?
Sứ giả người Tần nói:
- Chỉ cần ngươi muốn, đều có, cái ngươi không nghĩ đến, cũng đều có!
Lâu Phiền Vương kêu lên một tiếng trầm đục, biểu lộ sát khí nói:
- Bổn vương dựa vào cái gì mà tin tưởng tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409007/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.