Phản ứng của Lâm Hồ Vương rất nhanh.
Thực ra Lâm Hồ Vương cũng là bị ép bất đắc dĩ, người Lâu Phiền từ khi có được lô hàng kiếm hai lưỡi đó, liền bắt đầu không ngừng quấy rồi bãi chăn nuôi của bộ lạc Lâm Hồ, hơn nữa còn cuớp trắng trợn cừu súc vật của người Lâm Hồ, Lâm Hồ Vương nghi ngờ, nếu không phải người Trung Nguyên còn ở Cửu Nguyên, nói không chừng Lâu Phiền Vương đã phát động đại quân đánh tấn công bộ lạc Lâm Hồ. xem tại TruyenFull.vn
Cho nên, bộ lạc Lâm Hồ đợi không được nữa, phải nhanh chóng đến đổi binh khi đủ để tự vệ ở chỗ người Trung Nguyên.
Chiều ngày hôm sau,Lâm Hồ Vương liền mang theo năm ngàn binh sĩ đi hơn ba trăm dặm đường tiến thẳng đến Cửu Nguyên, hộ tống phía trước còn có hơn hai trăm hai mươi ngựa quý vai cao hơn tám tấc, cùng hai nghìn bốn trăm ngựa tốt vai cao hơn bảy tấc, việc trao đổi lần này, Lâm Hồ Vương thật không gì cả, gần như mang tất cả mã tốt của bộ lạc ra dâng.
Đương nhiên, Lâm Hồ Vương cho rằng lần trao đổi này hoàn toàn đều là vật có giá trị, với Lâm Hồ Vương mà nói, ngựa quý, ngựa tốt dễ dàng có được, nhưng nỏ sàn, xe bắn đá vũ khí sát hại đến kinh sợ lại không dễ dàng có được, bộ lạc Lâm Hồ có được chỗ vũ khí sắc bén này, còn phải sợ không giữ được Vân Trung sao? Chỉ cần giữ được thảo nguyên Vân Trung, còn phải sợ không có được nhiều ngựa quý, ngựa tốt sao?
Trao đổi xong, Lâm Hồ Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409004/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.