Rất nhanh, đội nhân mã cũng lần lượt kéo đến.
Thấy Hạng Trang, Ngụy Duyệt bình an vô sự. Do uyên, Bách Lý Mậu, Bách Lý Y Thủy, Tần Ngư đều thở phào nhẹ nhõm, từng người đến trước mặt Hạng Trang, Ngụy Duyệt làm lễ.
Làm lễ xong, Bách Lý Y Thủy không nhịn được nhìn sang Ngụy Duyệt.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Bách Lý Y Thủy cảm thấy rằng Ngụy Duyệt có chút thay đổi so với trước kia, nhìn nàng thật kỹ nhưng không phát hiện thấy điều gì bất ổn. Thực sự, cũng do Bách Lý Y Thủy không nghĩ Tiểu Nương làm việc này. Nếu người phụ nữ có kinh nghiệm, chỉ cần liếc mắt có thể nhận ra Ngụy Duyệt vừa trải qua một cuộc mây mưa rất vui vẻ.
Đáp lễ, Hạng Trang lại nói với Do Uyên, Bách Lý Mậu:
- Tử Xuyên, Tử Minh, trong rừng còn có con cọp, các ngươi cử vài người khiêng ra.
Do Uyên, Bách Lý Mậu tuân lệnh đi.
Rất nhanh, trong rừng vọng ra tiếng thất thanh thán phục của Bách Lý Mậu:
- Bạch Hổ thật là lớn...!
Tiếp đến, Do Uyên thất thanh thán phục vang lên:
- Bắn cung thật tài tình, tướng quân quả nhiên bắn cung thật tài tình, một mũi tên vậy mà bắn vào miệng hổ, xuyên qua ngực chui qua lỗ hậu môn, vậy mà bên ngoài con hổ vẫn ngay ngắn không chút tổn hại, thần kỳ, quả thực thần kỳ.
Tần Ngư, Bách Lý Y Thủy nghe nói bắn chết hổ, liền vội vàng chạy tới cánh rừng xem của lạ.
Thời buổi này, con cọp, thậm chí sư tử to lớn cũng rất bình thường, nhưng Bạch Hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409002/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.