Khi Hạng Trang trở lại lều lớn thì đêm đã khuya.
Ngụy Duyệt Vô Ương đã ngủ, trông giống như con mèo nhỏ cuộn mình trên chiếc giường ở góc phòng.
Nàng thật là kỳ diệu, thân thể chừng một thước sáu mà có thể cuộn nhỏ như vậy.
Một đoạn.
Dưới ánh đèn giữa gian phòng, Hạng Trang thấy đôi mắt Ngụy Duyệt đang nhấp nháy, rõ ràng là đang nằm mộng, không biết có phải nàng đang mơ tới hắn hay không? Trong giấc mơ của nàng, Hạng Trang hắn sẽ giống loại người nào, đồi bại? Lưu manh? Hay là Ma Vương giết người máu lạnh? Nghĩ tới đấy Hạng Trang không khỏi tự cười cợt bản thân hắn.
Chạy theo loạn thế, sát phạt khắp nơi, từ trước tới nay chuyện tình ái mộng đẹp quả là xa xỉ.
Nếu có cơ hội, có thời gian, Hạng Trang làm sao không muốn luyến ái cùng Ngụy Duyệt, nước thành đã thành sông sau này cưới nàng làm vợ?
Thế nhưng thật đáng tiếc, tình thế lúc này không cho phép Hạng Trang có được như vậy, hôn nhân này đã định trước chỉ là một ván cờ.
Không phải ai cũng có thể giống như Hạng Vũ, vừa dẫn quân tranh giành thiên hạ, vừa có Ngu Cơ đi theo chàng chàng thiếp thiếp. Từ trước đến nay chỉ có một mình Tây Sở Bá Vương, hoặc cũng có thể bị bắt chước theo nhưng chưa bao giờ vượt qua được. Ít nhất Hạng Trang không thể làm được như Hạng Vũ, trên đường chạy trốn ăn bữa nay lo bữa mai, Hạng Trạng thực sự không còn tinh lực vui vẻ bên cạnh mỹ nhân.
Hạng Trang cởi áo, đang chuẩn bị đi ngủ, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-han-tranh-ba/1409000/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.