Kỷ Sơ Hạ theo bản năng lùi ra sau một bước, lưng đụng vào cái bàn phía sau. Tần Ý cúi người về phía trước, đầu gối chen vào giữa hai chân cậu. Nửa người dưới của hai người gần như dán vào nhau, Kỷ Sơ Hạ có thể cảm nhận được rõ ràng hình dáng nơi đó đang nhô ra của đối phương.
Cuối cùng cậu cũng biết cái gì là tự làm bậy không thể sống: "Hiệu quả nhanh như vậy sao..."
"Em đang đùa cái gì vậy." Tần Ý ghé sát vào tai cậu, khàn khàn nỉ non: "Em cố ý đúng không?"
"Không có." Kỷ Sơ Hạ nhỏ giọng, khí thế cũng yếu đi.
"Em muốn anh làm gì với em? Trước đây không phải em không thích mấy chuyện này sao?"
"Em không muốn nợ anh."
"Vậy nên nhất định phải dùng cách này trả nợ? Em chỉ có thứ này có thể cho anh sao?"
"Vậy anh muốn cái gì?" Kỷ Sơ Hạ nâng mắt, nhìn thẳng vào hai mắt của Tần Ý, cảm xúc trong con ngươi tối đen sâu không thấy đáy của hắn làm cậu mờ mịt không biết phải làm sao.
Ngón tay Tần Ý chạm vào vị trí trái tim Kỷ Sơ Hạ: "Nơi này."
Lông mi Kỷ Sơ Hạ run rẩy: "Em không dám."
"Tại sao?"
"Chủ tịch Tần muốn ai mà không được, người như em thì tính cái gì... Em rất cảm kích anh đã giúp em, anh có hứng thú thì em thỏa mãn, không phải như vậy rất tốt sao? Anh muốn em trao trái tim cho anh thì quá gây khó dễ rồi. Nếu em thật sự trao trái tim, một ngày nào đó anh chán em thì em phải làm sao? Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-ha-trong-toi/1214773/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.