9.
Quá khứ không thể quay lại, tôi gõ cửa bước vào.
Hôm nay tinh thần bà ngoại không tệ, tôi với Đường Khuynh ngồi trò chuyện với bà một lúc. Đợi bà ngủ say thì chúng tôi cùng nhau ra ngoài.
“Em về nhà xuất bản à?” Đường Khuynh hỏi, “Anh đưa em đi.”
“Không cần,” tôi lắc đầu, “Anh cứ lo việc của mình đi, chiều nay em còn chút việc.”
Anh nhìn tài liệu trong túi tôi, “Chuyện Luke sao?”
“Ừ.”
“Nếu em đến Học viện y Hải Thành tìm Luke thì càng tiện đường,” Anh cười, “Anh làm việc trong cùng tòa nhà, nhưng không cùng tổ nghiên cứu với cậu ấy.”
“Đi thôi. Chỉ tiện đường mà.” Anh cầm túi tài liệu trên tay tôi.
Tôi đành phải đi theo.
Trên đường, chúng tôi trò chuyện câu được câu mất.
“Thì ra là vậy,” anh thở dài. “Luke tuy tính tình hơi quái nhưng rất xem trọng đạo đức nghề nghiệp, việc này đúng là khiêu chiến điểm mấu chốt của cậu ấy.”
“Ừm, đúng là chúng em sai lầm, trước đó Tổng biên tập đích thân ra mặt vì cảm thấy Luke đang nóng, cho nên tạm thời không để em liên hệ với anh ấy, nhưng em cảm thấy người làm sai là tổ viên của em, cho nên em phải là người đầu tiên gánh vác trách nhiệm. Trước khi muốn bàn bạc việc xuất bản quyển sách này trong nước, em muốn xin lỗi đàng hoàng trước đã.”
Chúng tôi đi đến dưới lầu tòa nhà nghiên cứu khoa học, Đường Khuynh bảo tôi cùng lên với anh, tôi lắc đầu, “Em đi đăng ký theo thủ tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-gi-gio-mua-ta-yeu-nhau/2851166/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.