Nàng ấy và Hứa Kỳ Tịch không phải người của một thế giới, giao lưu lẫn nhau khẳng định là có phiên dịch. . . Nếu là phiên dịch, vậy khẳng định là sẽ gặp vấn đề có từ ngữ đặc biệt không phiên dịch được? Thánh nữ Vu Nhạc nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn về Diệu Diệu.
Nhưng Diệu ca chuyển mắt không chịu đối mặt với nàng.
Bầu không khí đều trở nên xấu hổ.
Thánh nữ Vu Nhạc hơi suy tư một chút, đưa ra một câu hỏi nặng đến mức đủ để đem người dìm xuống đáy biển: "Ông chủ Diệu, đơn vị đo thời gian ở đây, chuyển thành đơn vị của thế giới chúng ta, có bao nhiêu khác biệt?"
Diệu ca: "Chít, khác biệt hầu như không lớn. . . Cái này cũng là chổ tôi cảm thấy rất thú vị. Cho nên, trước đấy tôi nhắc nhở cô không nên hỏi cái vấn đề này."
Thánh nữ Vu Nhạc ngẩng đầu nhìn trời.
Nhưng nhìn nhìn, con mắt của nàng liền trở nên sáng rực lên.
Nàng ấy thấy được tương lai tươi sáng.
"Diệu nha!" Nàng ấy dùng sức vỗ bắp đùi của mình: "A a a ~ a ~ "
Sau đó nàng bởi vì hành động 'Vỗ đùi' của mình gây ra đau đớn, khiến đau đớn của bản thân nàng vượt hơn điểm giới hạn, đau đớn xoan xoa bắp đùi, thiếu chút nữa lại muốn lăn đầy đất.
Thấy hình dáng đau đớn nhe răng trợn mắt của thánh nữ, Hứa Kỳ Tịch liền mơ hồ suy nghĩ ra nàng năm đó bị vị cường giả không biết tên tiện tay đâm một thương, có bao nhiêu kinh khủng.
Hiện tại thánh nữ Vu Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/4140084/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.