Hứa Kỳ Tịch lúc này mặt không biểu tình, lạnh lùng vung kiếm không ngừng, vung kiếm. . .
Đối với chuyện bản thân và Họa Mi vừa đóng cửa phòng, đang muốn mờ ám nặn mặt bị cắt đứt, hắn cũng không có nổi nóng —— dù sao hắn biết rõ, bản thân phải nhanh chóng gôm đủ 'Một ngàn phù văn chúc phúc' mới được. Thế giới của 713, thế giới của chính hắn, cần một đại viên mãn, hắn nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất nâng cao cảnh giới, du ngoạn sơn thuỷ tuyệt đỉnh!
Cho nên, dù cho con chó ba mắt đột nhiên lóe sáng xuất hiện, cắt đứt chuyện tốt của hắn, hắn cũng không tức giận đối phương. Trái lại hắn biết rõ, bản thân còn phải cảm ơn con chó ba mắt nội ứng ngoại hợp, dùng phương thức nhẹ nhàng nhất, đưa một nhóm tinh thú tinh nhuệ đến đây, khiến hắn với phương thức nhẹ nhàng như vậy, thu thập phù văn chúc phúc.
Đây rõ ràng là cơ bản của ân oán. . .
Thế nhưng, Hứa Kỳ Tịch cũng là một người bằng xương bằng thịt. Ngay cả người sắt sau khi liên tục làm việc đều phải cần một thời gian hoà hoãn, miễn cho kim loại mệt nhọc. Hắn là một người bằng xương bằng thịt, thỉnh thoảng cũng phải có chút thời gian không rãnh, trong trăm bận rút ra một chút thời gian, chơi chút trò chơi vui vẻ với vợ, để cho thần kinh căng thẳng của mình thoáng thả lỏng, cái này cũng không quá phận. . . Làm việc và nghỉ ngơi kết hợp.
Cho nên trong lòng sau khi mắng chửi một trận, Hứa Kỳ Tịch đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/4140073/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.