Hứa Kỳ Tịch không biết bảo thạch được Diệu ca phiên dịch thành 'Năng Nguyên Thạch', rốt cuộc có lai lịch gì, khai thác từ nơi nào, sản xuất ở đâu. Nhưng hắn biết đồ vật kia có thể ăn. . . Không đúng, là đồ vật kia có thể dùng như tiền!
Từ quá trình của Diệu ca và người giao dịch mà xem, 'Năng Nguyên Thạch' là tiền tệ thông dụng của rất nhiều thế giới, khác với tục vật như tiền tài, người của đa số thế giới đều thích nó.
Nếu như có thể biết được 'Năng Nguyên Thạch' là từ đâu tới, sản xuất ở đâu, vậy Hứa Kỳ Tịch có thể không ngừng thu được vô tận bảo vật từ nơi Diệu ca.
Hứa Kỳ Tịch hắn có một mộng tưởng —— một ngày nào đó, hắn phải đào sạch con chuột Hamster kia!
Mà ngày hôm nay, hắn có thể phát hiện bí mật của Năng Nguyên Thạch.
Hứa Kỳ Tịch có chút vội vã dùng niệm lực đem cái cánh chộp tới.
"Thật thơm." Tiếp được cánh, hắn nhịn không được nói.
Dù cho tầng ngoài có chút cháy khét, nhưng bên trong cái cánh quá tốt, vẫn có thể ngửi thấy được mùi thơm.
Nhưng ăn hay không ăn cũng không phải trọng điểm, niệm lực của Hứa Kỳ Tịch nhẹ nhàng kéo ở phần gốc của cánh, một viên bảo thạch lớn chừng nắm tay rơi ra.
Thật lớn! 'Năng Nguyên Thạch' Diệu ca lúc đó cho hắn chỉ cỡ ngón cái, lúc đó Diệu ca còn lưu luyến không rời, nhìn qua rất đau lòng.
Mà viên bảo thạch trong tay hắn, thể tích chí ít lớn gấp 25 lần viên của Diệu ca cho.
Hứa Kỳ Tịch nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/4140063/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.