"Cô giáo Tô, một ngàn lổ hoàn thành rồi sao?" Hứa Kỳ Tịch hỏi. Khi nói chuyện, ánh mắt của hắn nhìn bình phun nước trong tay của Diệu ca —— Miệng thật khát, rất muốn uống nước, môi cũng khô ráo, có thể là đêm qua mất nước quá nhiều? "Ừm." Tô Khê Sa trả lời, nàng nhẹ nhàng giơ kiếm lớn, chờ mong kiếm lớn hoàn thành tiến hóa.
Sau khi hoàn thành ngàn lổ, đại biểu cho kiếm lớn của Hứa Kỳ Tịch đã hoàn thành chuẩn bị tiến vào cảnh thứ ba giới, cơ bản đã làm tốt. Bước tiếp theo, chờ Hứa Kỳ Tịch đi gôm đủ một ngàn mảnh phù văn không trùng lập.
Nếu như là một mình một người đi gôm ngàn mảnh phù văn không trùng lập, chỉ là thời gian cần tiêu hao của quá trình này phải dựa vào 'Năm' để tính toán. Nếu như hộ khẩu ở châu Phi, quá trình kia sẽ thành ác mộng.
Thế nhưng. . . Có một quốc gia lớn làm hậu trường, liền không giống.
"Ngàn mảnh phù văn khác nhau, phỏng chừng rất nhanh sẽ tập hợp đủ dúng không?" Tô Khê Sa nói.
Cái tốc độ thăng cấp này, khiến nàng có chút đố kị.
Sức chiến đấu thấp một chút có quan hệ gì? Cảnh giới cao là tốt rồi ~ tính là dễ dàng bị người cùng cấp đánh bại, nhưng chỉ cần tốc độ thăng cấp nhanh, cao hơn đối phương hai cảnh giới, ba cảnh giới, các người có thể làm gì được hả?
"Cái này tốt rồi." Hứa Kỳ Tịch thở phào nhẹ nhõm.
Đau đớn của ngày hôm nay, kết thúc!
Vốn muốn nhờ cô giáo Tô một hơi đục thêm lổ kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/4140060/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.