“Không làm gì cả, chẳng qua anh cảm thấy đêm hôm mà mở cửa ngay trước mặt thế này thì sáng quá nên anh định mở cửa dưới mặt đất, giảm độ sáng đi để không chói mắt nữa.” Hứa Kỳ Tịch quay lại giải thích.
“A Tịch vẫn chu đáo như thế.” Họa Mi mỉm cười dán sát lại, ôm hắn từ sau lưng: “Lần này anh định mở cửa tìm ai?”
Thẩm Họa Mi ôm lấy lưng Hứa Kỳ Tịch khiến hắn thấy ấm lòng: “Đi tìm phân thân của anh, hai hôm trước anh nói rồi đấy thôi, phân thân của anh bị bắt đi rồi, không biết đối phương định làm gì. Đã qua hai ngày rồi, chẳng rõ phân thân có còn đủ năng lượng không, còn kiên trì được bao lâu nữa… Nên anh đang định dùng cánh cổng kỳ tích để định vị phân thân từ xa rồi sạc điện cho nó.”
“Aiyo, thế có thành công không?” Họa Mi cũng thấy hứng thú, ghé đầu vào bên giường, nhìn cánh cổng kỳ tích.
“Hình như thành công rồi thì phải?” Sau khi mở cửa, trong lòng Hứa Kỳ Tịch đã có cảm ứng.
Hắn thật sự đã liên kết được với phân thân của mình rồi!
Tuyệt cú mèo.
Như thế hắn không phải lo phân thân mình tốn một sợi tóc quý giá để triệu hoán ra sẽ biến mất vô ích nữa. Chỉ cần mở cánh cổng kỳ tích kịp thời, khi phân thân sắp tiêu tan thì sạc điện không dây xuyên cửa, thế chẳng phải ổn rồi sao?
Cánh cổng kỳ tích lặng lẽ mở ra, khi mở đến chỗ phân thân, chỉ có một cánh cửa nhỏ to bằng bàn tay, lại còn bị phân thân che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800343/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.