Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau
Theo chiếc đũa lóe lên, mạch tư duy về quyền pháp, kiếm pháp trong đầu Hứa Kỳ Tịch lại ngày càng rõ ràng hơn. Định Hải kiếm phải chơi như thế đấy. Hei ~ thầy giáo tóc dài không dạy kiếm pháp thì anh đây tự sửa. Cái gì mà đàn ông đích thực không chơi kiếm, dở hơi! Định Hải quyền pháp phiên bản update siêu cấp, Định Hải nhất kiếm! Trong lòng có chút sở ngộ, trống ngực của Hứa Kỳ Tịch lại đập rộn ràng. Lúc này hắn hận không thể tìm đại một thế giới gương nào đó để chui vào, sau đó bắt tinh thú chém thử một hồi. Tốt nhất là phải tìm tinh thú mạnh một chút, để hắn có thể dùng kiếm pháp, triệt để sửa sang lại Định Hải kiếm thuật ở trong đầu lại cho đầy đủ. Thực lực của đám tinh thú mà hắn gặp phải lúc trước không đủ mạnh. Phạm vi bao phủ của thế giới gương cũng rất nhỏ, không xuất hiện con tinh thú nào mạnh thật sự cả. Ngay cả tinh thú sáu tay cũng gầy nhom, trông rõ là suy dinh dưỡng. Cũng chỉ có con người khổng lồ đá bị anh Diệu xử đẹp kia là ngon lành cành đào mà thôi. "Cũng không biết con tinh thú sa mạc mà chị em Diệt Phượng muốn thảo phạt kia mạnh cỡ nào nữa? Họ thảo phạt được chưa nhỉ?" Nghĩ tới "tinh thú mạnh" thì Hứa Kỳ Tịch lại nhớ tới con tinh thú mà bác sĩ Diệt Hoàng từng nhắc tới/ Trong lúc hắn vừa suy nghĩ, vừa sửa sang lại kiếm thuật thì ánh dao của Thẩm Họa Mi trong bếp đột nhiên dừng lại. Cô đã xử lý cái chân tinh thú kia xong rồi. Không có ánh dao của Thẩm Họa Mi giúp đỡ, mạch tư duy kiếm thuật của Hứa Kỳ Tịch cũng lập tức tịt ngòi, lý giải về kiếm thuật cũng tụt dốc không phanh. "Aiz!" Cảm giác này cứ như đang chơi game ngon lành thì mạng 5G bị rớt thành 2G vậy. Chiếc đũa trong tay Hứa Kỳ Tịch dừng lại. Qủa nhiên, trong lá thư mà hắn để lại cho bản thân nói không sai, hắn thật sự không thể thiếu Họa Mi được. Cho dù bây giờ hắn đã thành người thức tỉnh thì vẫn cần Họa Mi đỡ đần mọi mặt. Xem ra sau này mỗi lần Họa Mi nấu cơm thì hắn phải ở bên cạnh theo dõi mới được, không thể bỏ lỡ cơ hội lĩnh ngộ kiếm thuật với đường truyền tốc độ cao được. Sau khi ánh dao trong bếp dừng lại, trình tự tiếp theo Hứa Kỳ Tịch có xem cũng không hiểu... nói chung là chỉ thấy bóng dáng Họa Mi di chuyển liên tục, hai tay vận chuyển cực nhanh, hệt như một cỗ máy nấu ăn không có linh hồn. Mấy trình tự nấu ăn này không giúp ích gì cho việc tu luyện của Hứa Kỳ Tịch, nhưng được cái đẹp mắt. Nếu như thế giới vẫn tiếp tục hòa bình, Hứa Kỳ Tịch cảm thấy mình có thể ngồi ngắm Họa Mi nấu ăn cả ngày cũng không chán, chẳng qua là sẽ bị chảy nước miếng, lại còn chảy hơi bị nhiều mà thôi. Thơm quá đi ~ Hương thơm bay ra từ trong bếp khiến cho tế bào toàn thân Hứa Kỳ Tịch có cảm giác như vừa "sống lại". Lúc trước, khi xem mấy tiết mục nấu ăn, Hứa Kỳ Tịch cứ có cảm giác mấy chuyên gia ẩm thực trong đó diễn hơi lố, thử thức ăn thôi mà cũng phải giật mình tới vậy à? Nhưng bây giờ, Hứa Kỳ Tịch không cần soi gương cũng có thể đoán được vẻ mặt của mình lúc này lố cỡ nào. Chỉ ngửi hương thơm này thôi, không cần nếm thử hắn cũng cảm thấy mình có thể ăn hết ba bát cơm to. Thậm chí, hắn cảm giác khi ngửi hương thơm này thì quả tim của mình dần trở nên ấm áp, sức mạnh không ngừng tuôn ra để tăng cường thực lực của hắn... vị trí đan điền cũng phối hợp với nhịp tịm, năng lượng cứ tuôn trào không dứt. Hứa Kỳ Tịch không khỏi nhắm mắt lại, hưởng thụ thời khắc lâng lâng tuyệt diệu này. "Tốt lắm, tuy là chuẩn bị không được đầy đủ lắm, nhưng tổng thể cũng xem như thành công... Lần sau em sẽ chuẩn bị nhiều nguyên liệu hơn, bảo đảm sẽ nấu ngon hơn nữa." giọng nói của Thẩm Họa Mi bất ngờ vang lên bên tai của Hứa Kỳ Tịch. Hứa Kỳ Tịch vừa mở mắt ra đã thấy trên bàn có thêm bốn món ăn và một bát canh, ngay cả cơm cũng đã xới ra bát sẵn cho hắn. Thẩm Họa Mi ngồi ở đối diện, mỉm cười dịu dàng nhìn về phía hắn. [Qủa nhiên không phải Họa Mi ở trạng thái bình thường.] Thông qua chi tiết bốn món một canh này, Hứa Kỳ Tịch đã xác định được trạng thái của Họa Mi lúc này. Nếu như là Họa Mi bình thường thì mỗi lần đều trực tiếp nấu cả chục món, số lượng mỗi món lại rất ít, đủ cho hai vợ chồng ăn. Đối với Họa Mi thì nấu cơm cũng là một loại hưởng thụ, cũng giống như Hứa Kỳ Tịch thích chơi game vậy. "Nếm thử mùi vị đi, đây cũng là lần đầu tiên em xử lý loại sinh vật thể năng lượng tinh thần thế này, mong là hợp với khẩu vị của anh." Họa Mi chống cằm nói. "Thế anh không khách khí nữa." Hứa Kỳ Tịch giơ đũa ra, nhẹ nhàng gắp một đũa thịt giò tinh thú thái mỏng lên định đưa vào miệng. Lúc này, Họa Mi ngồi đối diện đột nhiên hỏi: "Em có thể nắm tay anh được không? Lúc anh dùng bữa ấy." Hứa Kỳ Tịch: "???" Ăn cơm còn nắm tay, có phải hơi sến súa không? Nhưng trong nhà chỉ có hắn và Họa Mi, không cần sợ bị ai thấy, nên cũng không sao cả. Thế là hắn gật đầu. Họa Mi ở đối diện cười hì hì, hai tay nắm chặt lấy tay trái của Hứa Kỳ Tịch. Hứa Kỳ Tịch thử ngửi mỹ thực bên miệng, sau đó cho vào miệng nhai với vẻ mặt thỏa mãn. Trong miệng thơm ngát, có mùi thịt thơm lừng, hơn nữa do nguyên vật liệu là thể năng lượng tinh thần, nên khi nhai nuốt, linh hồn giống như cũng đang ăn cơm vậy, sự hưởng thụ tới từ cả linh hồn lẫn thân thể khiến hắn được thỏa mãn gấp đôi. Hai bàn tay đang nắm tay Hứa Kỳ Tịch của Họa Mi lại có ánh sáng mờ ảo xuất hiện, bao phủ lấy tay phải của Hứa Kỳ Tịch... Sau đó lại lan ra toàn thân của hắn. Lúc Hứa Kỳ Tịch nhai nuốt thì miệng của Họa Mi cũng làm động tác nhai nuốt. Hứa Kỳ Tịch lộ ra vẻ thỏa mãn, trên mặt Họa Mi cũng xuất hiện "vẻ mặt thỏa mãn của Kỳ Tịch" cực kỳ sống động, cứ như đang bắt chước theo hắn vậy. Hứa Kỳ Tịch lại gắp một miếng móng giò tinh thú màu vàng nhạt ở bên cạnh đưa vào miệng. Lần này, hắn cảm thấy trong người có phần khác thường. Hắn cảm giác trong người mình cứ như có thêm một "người" vậy. Nhai miếng móng giò này, không chỉ là gấp đôi hưởng thụ ở thân thể và linh hồn... Hơn nữa còn giống như có một người nào đó đang ăn cùng với hắn, thể nghiệm tất cả cảm giác "hưởng thụ mỹ thực" của hắn. Hứa Kỳ Tịch nuốt miếng chân giò trong miệng xuống, nhìn về phía Thẩm Họa Mi. Lúc này Họa Mi cũng mở mắt ra, hai mắt long lanh. Giống như nhìn ra vẻ nghi hoặc của Hứa Kỳ Tịch, cô dịu dàng giải thích: "Trù tâm, em đang dùng đủ mọi cách để lĩnh ngộ trù tâm. Thầy giáo nói cho em biết việc lĩnh ngộ trù tâm không chỉ là dồn hết cả thể xác lẫn tinh thần trong lúc nấu ăn, mà còn phải hiểu được cảm nhận của thực khách lúc hưởng thụ mỹ thực nữa." Cô cảm thấy cách tìm hiểu tốt nhất chính là hòa vào thực khách, thể nghiệm tất cả cảm giác của thực khách lúc ăn. "Trù tâm là cái gì?" Hứa Kỳ Tịch hỏi. "Ừ... cái này khá trù tượng... cũng giống với kiếm ý và đao ý vậy. Nhưng không phải dùng để tấn công mà là để nấu ăn. Đối với cánh đầu bếp bọn em thì có được trù tâm chính là đầu bếp có linh hồn thật sự. Em cảm giác mình sắp sửa chạm tới cảnh giới này rồi." Họa Mi nhẹ giọng giải thích: "Anh cố gắng thêm chút nữa, dùng tâm nếm thử, tiếp tục để em thể nghiệm cảm giác vừa rồi." "Được." Hứa Kỳ Tịch gật đầu, sau đó đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Loại năng lực này bàn tay sáng lên là có thể cùng anh thể nghiệm cảm giác đó là khả năng riêng của em, hay là năng lực của Họa Mi?" "Của Họa Mi." Họa Mi trước mặt chớp mắt nói: "Đây cũng là nguyên nhân em xuất hiện, em cần mượn năng lực này của cô ấy để tự mình thể nghiệm từng cảm giác của thực khách khi dùng mỹ thực. Anh cũng cảm thấy năng lực này rất đỉnh đúng không?" Cô cũng chẳng lấy làm kinh ngạc khi Hứa Kỳ Tịch có thể đoán ra chuyện cô không phải Họa Mi. Dù sao thì từ đầu chí cuối cô cũng không định giấu, bị nhìn ra được cũng là chuyện thường. "Đúng là rất đỉnh." Hứa Kỳ Tịch gật đầu. Hắn phải nghĩ cách khiến cho bản thể Họa Mi cũng sớm ngày nắm vững năng lực này mới được... Năng lực này đúng là diệu dụng vô cùng. Có thể gia tăng cảm tình giữa vợ chồng họ, khiến họ hòa thuận hạnh phúc hơn. "Thử tiếp đi, nguội rồi sẽ không ngon nữa. Hơn nữa năng lượng trong thức ăn cũng sẽ nhanh chóng biến mất, phí lắm." Họa Mi lại dặn dò. Hai tay cô lại phát sáng. Ánh sáng mờ ảo biến Hứa Kỳ Tịch thành một người phát sáng... Hứa Kỳ Tịch lại gắp thêm một đũa, vừa ăn xong thì nhận được sự hưởng thụ tới từ ba phía - thân thể, linh hồn và một Họa Mi khác, gấp ba sung sướng. Sau khi nuốt xuống, Hứa Kỳ Tịch cũng cảm nhận được sự biến hóa rõ ràng của cơ thể. Đấu Chiến Kim Thân đã được cường hóa. Vị trí cường hóa mới nhất chính là bàn tay trái đang được Họa Mi nắm - Là hiệu quả của ánh sáng kia hay là mỹ thực đây?
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau