Tiếng ‘có mặt’ vang lên bất ngờ này đã cắt ngang lời bộc bạch ấp ủ hồi lâu, khó khăn lắm mới nói ra được của Hứa Kỳ Tịch... Suýt chút nữa đã làm hắn nghẹn chết.
“Ơ?”
Thẩm Họa Mi ngồi dậy xong thì hai mắt sáng lên.
Cùng lúc đó cô cảm thấy có một ánh mắt u oán đang nhìn vào mình... Nó bắt nguồn từ bên cạnh cô.
Thẩm Họa Mi quay đầu lại, mượn ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ, thấy Hứa Kỳ Tịch muốn nói lại thôi.
[Vẻ mặt này..]
Chỉ với một ánh mắt, cô lập tức đoán ra câu ‘có mặt’ của mình đã vô tình cắt ngang lời nói của Hứa Kỳ Tịch, hơn nữa có lẽ còn là chuyện khá quan trọng thì phải?
“Phải vớt vát thôi, chứ cứ lúng túng thế này thì cũng không tốt.”
Thẩm Họa Mi dịch người ra sau, tựa lưng vào đầu giường.
Sau đó dưới ánh mắt nghi hoặc của Hứa Kỳ Tịch, cô vươn hai tay ra nhẹ nhàng ôm lấy đầu hắn, đặt đầu của hắn lên hai chân mình.
Gối lên đầu gối… nói đúng hơn là gối lên chân.
Điều này khiến mặt Hứa Kỳ Tịch nóng bừng lên.
“Được rồi, có chuyện quan trọng gì thì bây giờ nói được rồi.”
Thẩm Họa Mi thì thầm với Hứa Kỳ Tịch.
[Đây là ‘buổi tối em sẽ phối hợp thật tốt với anh’ mà Họa Mi đã nói trưa nay ư?]
Khi vợ chồng tâm tình phải xà nẹo với nhau như thế này à?
Học được rồi, hắn học được rồi.
“Trước khi anh nói, em phải chuẩn bị tâm lý đi đã.”
Vì bị cắt ngang nên Hứa Kỳ Tịch chỉ đành bắt đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-diem-danh-van-gioi/1800286/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.