Người cảm thấy số phận trớ trêu đó còn có đám cảnh sát ở Cục Cảnh sát, bọn họ nhìn danh sách mà thư viện đưa đến, trong lòng cảm thấy buồn bực bứt rứt không yên. Tiểu Đao rút thuốc ra, “Đúng là gặp ma mà, chúng ta đã kiểm tra nhiều lần như vậy rồi, vì sao vẫn không nhìn thấy chiếc xe đáng nghi nào ra vào nhỉ?”
Hầu Tử cũng buồn bực, “Trước đây bãi đỗ xe dưới tầng hầm của thư viện này đều là nơi nhân viên đỗ xe cho nên xây dựng không quá lớn, sau đó mới mở rộng ra, nhưng vì vị trí đỗ xe ở đây khá nhỏ, rất nhiều xe ra vào rất khó, rất ít khi có xe lạ ra vào.”
Xe lạ?
Hạ Thần Phong nhìn mấy tấm ảnh, “Cũng chưa chắc là xe lạ, các cậu nghĩ xem, vụ án trước đây cũng xảy ra ở bãi đỗ xe của thư viện, mấy vụ án này đều là chuyện đã mấy năm rồi. Các cậu nghĩ xem xe rất nhiều lần ra vào bãi đỗ xe, như vậy rất có khả năng chủ xe là nhân viên của thư viện đó.”
Phùng Phàm cau mày, nhân viên của thư viện?
Nếu là nhân viên của thư viện thì người cần sàng lọc liền trở nên rất ít. Nếu dựa theo thời gian xảy ra vụ án đầu tiên thì chỉ có ba người thôi, mà chỉ có hai người lái xe, một là Chu Hồng Minh của thư viện, hai là Khúc Thành. Hai người này, một người năm nay bốn mươi tám tuổi, một người năm mươi ba tuổi. Hai người đều có xe từ lâu rồi, như vậy họ phù hợp với rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775589/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.