Người đàn ông mà cả đời Hạ Tuấn Miểu yêu lại nhẫn tâm như vậy, “Mẹ, con có lỗi với anh con, có lỗi với chị dâu, có lỗi với mọi người…” Hạ Tuấn Miểu òa khóc trong lòng Hạ lão phu nhân, bà đấm vào ngực mình, hận sự mù quáng của mình, hoặc cũng có lẽ là cảm thấy đau lòng vì cái chết của Lý Mộ Sinh…
Gương mặt già nua của Hạ lão phu nhân cũng đầy nước mắt, “A Diệm… A Diệm của mẹ…” Ban đầu bà cũng đã xây dựng tâm lý cho bản thân mình, năm đó người chịu trách nhiệm cho tai nạn giao thông là con trai bà. Hóa ra Hạ Thần Phong thật sự không sai, tất cả là do thằng khốn Lý Mộ Sinh gây ra.
Trong lòng bà vừa trách vừa thương con gái, năm đó bà đã bảo vệ con gái mình quá mức, bà và Hạ lão gia cũng không nhìn rõ nhân phẩm của Lý Mộ Sinh, nếu có thể kiên trì thêm một chút nữa, có lẽ đã không có kết quả như thế này.
Chỉ là những điều này đều là nếu như… Trên đời không có thuốc chữa hối hận, một khi tổn thương đã được gây ra rồi, dù bạn có quyền thế lớn thế nào đi chăng nữa thì cũng không làm gì được.
Hạ lão phu nhân đã sống nhiều năm như vậy rồi, sau khi trải qua sự việc lần này bà đã nhìn thoáng hơn rất nhiều. Người đã mất rồi, bây giờ có thể tìm ra sự thật cho con trai của mình là một việc may mắn, cuộc sống sau này còn phải trân trọng người ở bên cạnh mình.
Hạ Tuấn Miểu dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775559/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.