Hai mắt Hạ Tuân cứ thế nhìn thẳng Lý Mộ Sinh, ông xoay người nhìn Hạ Thần Phong, “Trước tiên bỏ qua chuyện này đã, chờ đến khi chúng ta tìm được Lý Bách lại nói tiếp.”
Cảnh sát vẫn chờ ở nhà họ Hạ, khoảng thời gian này trong khu dân cư xảy ra không ít chuyện, đi đến đâu cũng có thể nhìn thấy cảnh sát, hai người già không ngủ được nên bảo người cho ông bà uống thuốc an thần để dễ ngủ.
Lý Mộ Sinh đứng ở ban công, hút thuốc, nhìn di động, đoạn tin nhắn gửi đến làm đầu lông mày ông ta nhíu chặt lại, ông ta lập tức ấn mấy chữ trả lời.
Hoàng Diệp đứng trong nhà kho, trên mặt ông ta vẫn quấn băng gạc, chỗ lộ ra đều sưng đỏ. Lúc này cho dù là Lục Dao ở trước mặt thì cũng gần như không nhìn ra được người này là Hoàng Diệp trước đây.
“Tam gia, đã đưa người đến rồi...”
Container nhốt Lý Bách và Hình Kiều Kiều dừng ở bên ngoài, Hoàng Diệp gật đầu, một cô gái cầm một bình khí đứng bên cạnh, đi qua, “Đã làm theo những gì tôi nói chưa?”
“Cô yên tâm, đã di chuyển cả ngày bên ngoài ở thành phố Bắc rồi, cắt đuôi sạch sẽ.”
Người đàn ông gật đầu nói, sau khi nhận được sự khẳng định của Hoàng Diệp, ba người đứng ở trước mặt người phụ nữ, tiếp nhận công việc người phụ nữ hiện đang làm, bỏ cái ống vào bình khí.
“Tam gia, sao phải cẩn thận như vậy, trực tiếp giết luôn không phải tốt rồi sao?”
Hoàng Diệp sờ mặt mình, “Bản lĩnh của Lục Dao, trước đây cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775547/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.