Tuy bây giờ xem ra, khả năng người này là hung thủ của vụ án tài taxi là rất lớn, nhưng cho dù là khả năng cực kỳ lớn thì cảnh sát cũng phải tìm được bằng chứng xác thực chứng minh mọi việc đều do Diêu An Na làm.
Nếu như chỉ dựa vào mấy tấm vải bố này cùng với mấy bằng chứng mang tính suy đoán mà cảnh sát nắm được thì không thể làm bằng chứng xác thực chứng minh cô ta chính là hung thủ.
Tiểu Đao bỏ hết vải bố màu xanh và mấy con búp bê Barbie còn lại vào túi đựng vật chứng, cầm vải bố về làm xét nghiệm. Nếu có thể xác định được vải bố này và quần áo trên người con búp bê Barbie được phát hiện trên người nạn nhân là một, như vậy cũng là một bằng chứng có ích.
Jerry nhìn cảnh sát bỏ từng thứ vào túi bằng chứng, gương mặt vốn dĩ còn tức giận bắt đầu trở nên không dám tin, cuối cùng chuyển thành khiếp sợ.
Cô gái thiên thần xinh đẹp đó lại là một hung thủ giết người sao? Jerry không tin, nhưng khi nhìn thấy cảnh sát tìm thấy hết thứ này đến thứ khác nghe nói là khớp với đặc trưng của hành vi phạm tội, trong lòng anh ta bắt đầu dao động.
Tiểu Đao nhìn đồ vật xung quanh, cậu bị khung ảnh ở bên giường thu hút, bên trong là ảnh chụp chung của Diêu An Na và Jerry, hai người mặt kề mặt, cười rất ngọt ngào rạng rỡ với ống kính. Cậu nhìn tấm ảnh chụp đó, rất khó tưởng tượng cô gái khi cười lên mắt giống như vầng trăng khuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775525/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.