Hạ Thần Phong nhận lấy giấy nợ kia xem một chút, phía trên viết Phó Văn Tịnh nợ Mạnh Du Nhiên ba trăm mười nghìn tệ, mấy chữ này đều được viết in hoa, chứng tỏ rằng Mạnh Du Nhiên là người rất cẩn thận.
Mạnh Du Nhiên nhìn Hạ Thần Phong và trả lời câu hỏi của Tiểu Đao, “Còn có thể là chuyện gì nữa, tôi và Phó Văn Tịnh quen biết từ hồi học cấp ba. Trước đây tôi bán căn hộ được hơn bảy trăm nghìn tệ, chúng tôi dự định đi phẫu thuật thẩm mỹ khuôn mặt của bản thân sau đó thì có thể ra mắt. Cái người nghèo rớt mồng tơi Phó Văn Tịnh, lúc trước ăn cơm của tôi dùng đồ của tôi, vậy mà bây giờ lại quỵt nợ, khoản tiền này là chi phí cô ta dùng để phẫu thuật thẩm mỹ, đến bây giờ vẫn chưa trả tiền cho tôi.”
Lúc trước, vẻ ngoài của Phó Văn Tịnh trông cũng bình thường nhưng sau khi trải qua ca phẫu thuật thẩm mỹ, vốn chỉ có ba phần xinh đẹp lại được tăng lên thành bảy phần, sau khi trang điểm càng trở nên xinh đẹp động lòng người. Tiểu Đao nhìn bức ảnh trước đây của Phó Văn Tịnh, lại nhìn bức ảnh bây giờ đang ở trong tay cậu, trong lòng không nhịn được cảm thán. Con người thời nay, đến cái mặt hiện giờ cũng thực sự khó xác định là thật hay giả nữa. Sau đó cậu ngẩng đầu nhìn Mạnh Du Nhiên, có lẽ cô gái này cũng đã phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng xem ra vẻ ngoài bây giờ cũng có vẻ bình thường, vậy thì dáng vẻ trước khi phẫu thuật thẩm mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775481/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.