“Nhưng cũng không thể chứng minh anh không phải là hung thủ. Dù sao anh đã nói rồi, thời điểm anh đi vào thì Phó Văn Tịnh vẫn còn sống.” Lời nói của Tiểu Đao làm cho Triệu Dân chỉ có thể khóc ầm lên.
Sau khi lấy được địa chỉ hiện trường xảy ra vụ án, Hạ Thần Phong và Tiểu Đao lái xe mang theo cả nhân viên đi đến đó trước, “Anh Phong, anh bảo Triệu Dân có phải là hung thủ hay không?”
Bây giờ có vẻ như cảnh sát nắm được rất nhiều nhưng thực ra những gì họ có được lại rất ít, chuỗi bằng chứng của họ thiếu mắt xích rất nghiêm trọng.
“Khó nói, nhưng có thể khẳng định một điều, Triệu Dân không có động cơ giết người trực tiếp.”
Tiểu Đao trợn mắt, “Làm sao lại không có, cưỡng hiếp giết người, giết người trong lúc cảm xúc tăng cao đó...”
“Cậu không nhìn thấy dáng vẻ của tên Triệu Dân này sao, anh ta rất nhát gan, hơn nữa nếu như anh ta thực sự có ý muốn giết người vậy thì vì sao phải giết người ở nơi này chứ?"
Nhân lúc đèn đỏ, Hạ Thần Phong chỉ địa chỉ trên tờ giấy và nói.
“Sao em lại chưa từng nghe đến nơi này nhỉ?”
“Nơi này là câu lạc bộ tư nhân, có vẻ như nơi này rất náo nhiệt...” Hạ Thần Phong lái xe về phía trung tâm thành phố. Ban đầu anh cho rằng câu lạc bộ này là một nơi rất lớn nhưng không ngờ rằng nó lại ở trong một xóm nhỏ trong thành phố. Họ không thể lái xe vào nên chỉ có thể dừng xe ở nơi Triệu Dân đỗ xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775479/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.