“Bình thường là ba ngày, cũng tức là ngày mai sẽ có người đến xử lý, bởi vì tất cả rác rưởi của thành phố Tô đều tập trung ở đây để tái sử dụng làm nguồn năng lượng tái tạo, cho nên đều là ba ngày xử lý một lần.”
Lưu Kim trả lời thành thật, Trình Tuấn Kiệt đi đến, “Môi trường ở đây rất hỗn loạn nhưng về cơ bản vẫn có thể nhìn ra nửa thi thể này và nửa thi thể buổi sáng phát hiện ra là của Hứa Kỳ.”
Hạ Thần Phong gật đầu, anh bảo Trịnh Hoa tiếp tục hỏi, còn mình thì đi qua đó xem, chủ yếu là anh xem giày và quần của người này. Bởi vì trong đoạn video trước đó, Hạ Thần Phong đã nhìn thấy đôi chân, anh muốn xác nhận người này có phải là một nạn nhân hay không.
Anh đi đến đống rác, nhìn nửa dưới thi thể trong tủ lạnh, anh nhìn thấy chiếc giày kia liền xoay đầu lại, “Là của một người, chính là chiếc giày trong đoạn video đó.”
Tuy nơi này là bãi rác nhưng cũng không cản được sự phát triển của internet. Trong một căn hộ chỉ có bảy mươi sáu mét vuông ở thành phố Tô, Triệu Lập Khôn cầm ipad nhìn nội dung trong video, cầm chai bia trong tay, khóe miệng hắn nhếch lên thành một nụ cười quái dị, “Thật không ngờ lại bị các người phát hiện nhanh như vậy, nhưng không sao, thứ này vốn là rác rưởi phải ném đi...”
Cánh cửa phòng đọc sách vốn đang đóng lại được một cô gái có khuôn mặt tròn đẩy ra, cô cẩn thận thò đầu vào thăm dò, “Chồng à... Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775457/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.