An Bang Quốc nhíu mày, hiển nhiên là rất đau đầu về cô nhỏ mà An Thập Tam nhắc đến, “Sao chuyện này lại liên quan đến cô nhỏ của cháu chứ.” Cô nhỏ mà An Thập Tam nhắc đến chính là con gái của An Bang Quốc. Nhưng lúc An Bang Quốc ly hôn với vợ, cô con gái này liền theo vợ ông di dân sang nước ngoài, nếu chuyện này thực sự liên quan đến nó, thì đúng là tay nó vươn dài gớm đấy.
An Thập Tam nhíu mày, “Thật ra không thể trách cô nhỏ chuyện này được, sau khi về nước cô nhỏ đều ở Bắc Kinh, công trình ở đó cũng được đấu thầu công khai, công ty của cô nhỏ thực sự là có đủ thực lực để nhận thầu, trước khi thi công đập sông, bởi vì khu vực này tương đối rộng, nên công trình không được khép kín toàn bộ, ai cũng có thể đi vào...”
An Thập Tam theo bản năng muốn nói giúp cho cô nhỏ của mình, sức khỏe của ông nội không được tốt, cô hy vọng sau này ông có thể ra đi trong vui vẻ.
An Bang Quốc thở dài, đưa tay ra lắc lắc, ngẩng đầu nhìn về hướng Tiểu Đao, “Đồng chí cảnh sát, các cậu muốn điều tra vụ án này thế nào thì điều tra thế đó, các cậu tìm ra được manh mối gì thì cứ trực tiếp điều tra.”
Tiểu Đao cũng thở dài, “Ông An, ông là người của thị trấn Thanh Diệp, tôi cũng không gạt ông, e rằng vụ án lần này không đơn giản như vậy. Nạn nhân là một doanh nhân đã mất tích ba năm trước đây, ngoài ra anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775445/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.