“Rừ rừ rừ...”
Lục Dao giật mình nhìn chiếc điện thoại trên chăn đang rung lên từng hồi, cô do dự cầm điện thoại lên, nhìn chăm chú vào năm chữ “Số điện thoại không rõ” một lúc lâu, cuối cùng quyết định nghe máy.
“Cô Lục.”
Giọng nói dường như quen thuộc từ điện thoại truyền vào tai Lục Dao, “Ông... Là người đội mũ đen lúc đó?”
Tam gia ngồi trong phòng đọc sách, trong phòng chỉ có một ngọn đèn bàn, trên mặt bàn có một đống tài liệu, trên đó đều là thông tin về Lục Dao. Nhưng Tam gia cũng phát hiện ra trong hình chỉ có bóng dáng của Lục Dao còn không thấy có bóng dáng người nhà của cô.
Mà lúc trước ông ta cho người đi theo Triệu Lập Khôn đến huyện Bình Dao, nơi đó là quê hương của Lục Dao, nhưng hai nhóm người này không tìm thấy gì, còn suýt chút nữa bị người ta bắt lại.
Sau đó Triệu Lập Khôn mất hứng mà quay về, Tam gia cũng không dám tùy ý hành động. Nhưng bây giờ không ra tay không được, trong lòng Tam gia hiểu rõ La Phượng Linh là ai, cô ta là người từng được gặp thầy, nếu cô ta nói toàn bộ chuyện đó ra ngoài, e rằng cả ông ta và thầy đều sẽ gặp phiền phức.
“Cô Lục, đã lâu không gặp.” Tam gia gấp tài liệu lại, nhàn nhã bắt tréo hai chân, đối với ông ta, chỉ cần La Phượng Linh chết rồi thì mọi chuyện đều dễ làm. Mà vừa nãy A Hoa nhận được tin tức, tuy La Phượng Linh gặp được Lục Dao nhưng chưa nói được câu nào thì cô ta đã chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775424/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.