Đạo diễn Vương đã suy nghĩ rất lâu, và ông đã nhanh chóng đưa ra quyết định, cho dù không cho Chu Tiếu diễn vai Phó Ngọc Nhi thì cũng vẫn còn nhiều diễn viên khác diễn được, nhưng nếu thực sự bộ phim của mình bị liên luỵ gặp rắc rối, thì đúng là khóc không ra nước mắt.
“Vậy... Chúng ta tiếp tục casting.”
Trong cuộc casting tiếp theo, mỗi khi ông định quyết định chọn một ai đó thì đều vô thức quay lại nhìn Lục Dao. Nếu thấy Lục Dao hơi nhíu mày, thì trong lòng liền sợ Lục Dao lại nói ra cái gì, nhưng rất may, đến cuối buổi casting, ngoại trừ Chu Tiếu, Lục Dao không nói gì cả.
Ban đầu Chu Tiếu nghĩ mình nhất định không có vấn đề gì, vì vừa nãy phó đạo diễn kia nở một nụ cười rất an tâm với cô ta, vì vậy sau khi kết thúc buổi casting, cô ta rất vui vẻ về nhà, sẵn sàng nhận thông báo.
Buổi tối, điện thoại di động của cô ta reo lên, cô ta nhìn màn hình, đúng là số của phó đạo diễn. Cô ta đắp mặt nạ, cầm điện thoại di động, nằm trên ghế xô pha, vắt đôi chân dài trẵng nõn lên nhau, “Anh Lâm. Sao rồi, lấy được vai Phó Ngọc Nhi không?”
Phó đạo diễn xoay người lại và nhìn xuống dưới, ông ta lén gọi điện thoại cho Chu Tiếu, khuôn mặt ông ta rầu rĩ, “Bà nội của tôi ơi! Còn Phó Ngọc Nhi cái gì nữa, sợ rằng con đường trở thành ngôi sao sau này của em sắp tiêu tùng rồi...”
“Cái gì?” Chu Tiếu đang vắt chéo hai chân, nghe thấy vậy liền trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775404/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.