Con người ai cũng hay tò mò, đặc biệt là sau khi trí tò mò ấy bị khơi dậy. Đổng Vũ đeo kính râm lên, kéo cửa xe ra, cúi đầu bước nhanh về phía cửa hộp đêm.
Một người bảo vệ mặc áo đưa tay ra, “Thưa cô, đây là hộp đêm tư nhân.”
Đổng Vũ cúi đầu, “Anh Triệu phòng VIP7 gọi tôi đến, tôi họ Đổng.”
Bảo vệ liếc nhìn máy tính bảng trong tay rồi nghiêng người nhường đường, “Mời cô Đổng vào trong.”
Đổng Vũ cúi đầu bước nhanh vào trong.
Đại sảnh phía dưới hộp đêm là quán bar, lúc này màn đêm vừa mới buông xuống nhưng bên trong đã có rất nhiều người không ngừng lắc lư theo tiếng nhạc rồi. Đổng Vũ cúi đầu bước nhanh theo quản lý xuyên qua sàn nhảy và đi lên cầu thang bộ. Tầng hai của hộp đêm là phòng riêng, bây giờ đã rất yên tĩnh rồi. Đây là lần đầu Đổng Vũ đến nơi này, dù sao nếu cô ta một mình đến hộp đêm thế này mà bị phóng viên chụp được sẽ rất khó giải thích rõ ràng.
Khi quản lý đưa Đổng Vũ lên tầng ba thì có chín phòng, thảm trải sàn rất dày, cho dù Đổng Vũ có đi giày cao gót thì khi đi lên trên cũng không phát ra bất cứ tiếng động nào.
Phòng VIP số 7 nằm ở lối vào thứ tư rẽ trái ở tầng ba, sau khi quản lý đưa Đổng Vũ đến cửa phòng liền lặng lẽ cúi người rời đi. Là một nghệ sĩ nên Đổng Vũ vô thức nhìn xung quanh, sau khi phát hiện ra không có camera nào cô ta mới dùng sức đẩy cửa phòng số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775390/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.