“Anh Tam...” Triệu Lập Khôn nhận cuộc gọi, cười lên tiếng chào hỏi.
Tam gia ngồi trên ghế xô pha, chiếc máy tính bảng ở bên cạnh đang phát tin tức của Triệu Lập Khôn. Ông ta khẽ nhíu mày và cầm ly rượu vang lên, “A Khôn, cậu coi những lời trước kia tôi nói với cậu là gió thổi bên tai à?”
Trước kia, sau khi Lục Dao bị người của bọn họ phát hiện, thầy đã từng nói, nếu Lục Dao không gây cản trở đường đi của bọn họ nữa thì bọn họ có thể không động đến cô. Nhưng thằng em này lại không ngoan ngoãn nghe lời, cứ muốn gây chuyện với người này.
Triệu Lập Khôn lại còn bắt cóc cô ta, nếu không phải thầy ra tay kịp thời cắt cái đuôi đằng sau thì Hạ Thần Phong đã tìm thấy manh mối rồi.
Triệu Lập Khôn cảm thấy đàn anh và thầy của mình đều lo lắng thái quá. Hắn cho rằng Lục Dao chỉ là một cô nhóc xinh đẹp, có gì lợi hại đâu, nếu thật sự lợi hại thì sao lại bị hắn bắt cóc được. Triệu Lập Khôn chỉ muốn thử và muốn cho Lục Dao hiểu rằng, nếu hắn muốn làm gì đó thì đó cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
“A Khôn, tốt nhất là cậu ngoan ngoãn nghe theo lời của thầy, nếu không, xảy ra chuyện gì thì cậu biết rồi đấy.” Tam gia không nói gì thêm, dù sao thì ông ta cũng hiểu rất rõ tính cách của Triệu Lập Khôn, càng không cho cậu ta làm thì cậu ta càng muốn làm.
Tắt điện thoại, Tam gia nhìn Triệu Lập Khôn trên màn hình máy tính bảng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775381/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.