Hạ Thần Phong lập tức xoay người chạy ra ngoài, anh ấn thang máy, nhưng nhìn con số chậm chạp nhảy từng số của thang máy kia, anh cảm thấy mình căn bản không chờ được liền xoay người, đẩy cửa lối thoát hiểm ra trực tiếp chạy xuống tầng dưới.
Đèn khẩn cấp trên hành lang sáng lên vì có tiếng động, Hạ Thần Phong chạy như bay xuống tầng B1. Chạy đến căn phòng cuối cùng phía tây, anh thở hổn hển đến được căn phòng có bảng hiệu nhà vệ sinh kia, anh đá văng cánh cửa vẫn đang khóa và bật đèn lên.
Bên trong có mấy cái xe vệ sinh, nhìn đều giống nhau như đúc, anh nhanh chóng kiểm tra từng chiếc xe một, cuối cùng phát hiện ra một chiếc va ly lớn trong một chiếc xe vệ sinh, phía trên đã bị khóa, “Lục Dao? Lục Dao? Cô có ở trong đó không?”
Hạ Thần Phong nhấc va ly lên, trọng lượng rất nặng, anh không dám xác nhận việc Lục Dao bây giờ có ở bên trong không, lúc nói ra mấy lời này, cuống họng anh đều thít chặt lại.
Lục Dao mơ màng nghe được một chút động tĩnh, giống như là tiếng nói của Hạ Thần Phong, cũng giống như không phải giọng nói của anh. Cô mở hai mắt ra, nhìn được một chút ánh sáng từ khe hở của khóa kéo, đèn đã sáng lên, có người đến đây rồi.
Lục Dao dùng sức khẽ cử động cơ thể mình, bởi vì không gian trong này rất chật, chỉ cử động một chút cô cũng cảm thấy khó khăn, nhưng động tĩnh nhỏ này bị Hạ Thần Phong vẫn luôn chú ý phát hiện ra. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775357/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.