Cô bé tên là Kỳ Kỳ năm nay mười một tuổi, nhưng ngày thường thích nhất là so bì. Chỉ cần nhìn thấy thấy trong lớp có người mặc đẹp hơn cô bé, cô bé sẽ cảm thấy ấm ức, ngày hôm sau phải mặc một bộ quần áo đẹp hơn, bây giờ cũng vì người lớn trong nhà không muốn cho cô bé bộ quần áo hàng hiệu cho nên cô bé mới bỏ nhà đi.
La Phượng Linh gặp Tiểu Ngọc cũng là một sự trùng hợp. Thực ra muốn tìm được đứa trẻ sinh vào giờ âm tháng âm năm âm cũng không khó khăn lắm, chỉ cần một chút thời gian. Vốn dĩ La Phượng Linh cho rằng mình sẽ không kịp, nhưng bố Kỳ Kỳ vì chuyện làm ăn nên vào hôm qua đã tìm đến La Phượng Linh đoán thời vận, mà La Phượng Linh lại nhìn thấy Tiểu Ngọc, đứa trẻ thứ sáu sinh giờ âm tháng âm năm âm.
Kỳ Kỳ nghe Tiểu Ngọc hỏi như thế, thực ra trong lòng cô bé cũng rất không thích Tiểu Ngọc, bởi vì Tiểu Ngọc chính là kiểu học sinh “con nhà người ta” mà cô giáo thích nhất, nghe lời, ngoan ngoãn, hơn nữa thành tích rất tốt. Kỳ Kỳ nhìn Tiểu Ngọc bằng ánh mắt xem thường, “Tớ và cô La quen biết hơn một tháng rồi, hơn nữa mẹ tớ cũng quen cô ấy, làm sao tớ lại không quen được?”
Kỳ Kỳ đã thấy mẹ mình và cô La Phượng Linh nói chuyện một lần, hơn nữa người mẹ luôn tự cao tự đại, không nể nang ai lần này lại rất khách sáo với cô La, mà mẹ cũng bảo mình ngoan ngoãn gọi cô La, nhưng điều Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775313/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.