Mãi cho đến khi điện thoại cũng bắt đầu nóng lên, đưa ra cảnh báo pin yếu thì Tạ Điền mới từ bỏ, nhưng sự lo lắng và sợ hãi trong lòng lại càng ngày càng rõ ràng.
Tại sao Hạ Thần Phong không nghe một cuộc điện thoại nào, chỉ đơn giản là không gọi được hay là vì anh không muốn nghe điện thoại của cô? Tạ Điền càng ngày càng nghĩ ngợi lung tung, cô đứng dậy, ra khỏi phòng bệnh, y tá nhìn thấy Tạ Điền nửa đêm còn chưa ngủ liền cau mày tỏ vẻ không đồng tình, “Cô Tạ giường 46, cô cần tĩnh dưỡng. Thời gian không còn sớm nữa, cô nghỉ ngơi sớm đi.”
Tạ Điền ngó lơ lời khuyên của y tá “Tôi lên trên có chút việc…” Đợi đến khi y tá đuổi theo thì Tạ Điền đã nhanh chân bước vào thang máy sau đó trực tiếp đi đến phòng bệnh của Tiểu Đao.
Trong ấn tượng của Tiểu Đao cô luôn là một người chuyên nghiệp, cool ngầu, nhưng cậu chưa bao giờ thấy Tạ Điền “đáng sợ” như vậy. Bởi vì Tiểu Đao lo mấy hôm nay bố mẹ mệt mỏi nên cậu không cho ai đến bệnh viện trông mình cả. Lúc này Tạ Điền trực tiếp xông vào, bật đèn lên, trực giác làm cảnh sát khiến Tiểu Đao tỉnh dậy ngay lập tức, cậu muốn làm ra tư thế phòng thủ, nhưng Tiểu Đao lại quên mất rằng bây giờ cậu vẫn là một bệnh nhân bị bệnh nặng.
Khi Tiểu Đao nhìn thấy người đến là Tạ Điền, “Chủ nhiệm Tạ, chị dọa chết tôi rồi!” Nói xong cậu với tay cầm chiếc điện thoại ở bên cạnh lên xem, bây giờ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775306/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.