Tiết mục dịu dàng này làm bà Trình cảm thấy vô cùng sợ hãi, nhỏ giọng gọi ông Trình: “Ba nó, giường đã thay ga xong rồi, mau bế Mai Tây lên giường thôi.”
Phương Chi Viễn nghe được lời nói của bà Trình, bản năng đưa tay định ôm lấy Trình Mai Tây, bà Trình có chút sốt ruột liền tiến lên bảo vệ Trình Mai Tây, thấy mình luống cuống, bà Trình có chút xấu hổ nhìn Phương Chi Viễn: “ Chú cháu bế nó quen rồi, biết làm sao cho nó dễ chịu nhất.”
Phương Chi Viễn nhanh nhẹn đứng tránh ra, để ông Trình đi tới trước mặt Trình Mai Tây, ông Trình có chút bất mãn nhìn bà Trình một cái, bực bà nhiều lời, bà Trình biết ý tứ của ông, chỉ cúi mặt không nói.
Ông Trình ôm Trình Mai Tây vào phòng, Phương Chi Viễn và bà Trình theo sát phía sau, ông Trình buông Trình Mai Tây xuống giường, Phương Chi Viễn không có ý định rời đi, bà Trình khách khí nói với Phương Chi Viễn: “Bác sĩ Phương, để cô cởi quần áo ngoài cho Mai Tây.”
“A, để cháu đi ra ngoài.” Phương Chi Viễn dường như bừng tỉnh, ngượng ngùng đi ra khỏi phòng.
Phương Chi Viễn đi ra ngoài, ông Trình liền không nhịn được trách móc bà Trình: “ Mẹ nó, bà hôm nay làm sao thế? Làm sao lại loạn lên rồi?”
Bà Trình biết tính tình của ông, giờ mà nói cho ông những suy đoán của mình, chắc chắn ông sẽ không tin, chỉ cười cười với ông, liền thản nhiên nói: “Tôi không sao, chỉ là có chút mệt mỏi.”
“Vậy bà cũng đừng lo lắng nữa, hôm nay chuyển tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485785/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.