Giờ phút này Phương Chi Viễn dường như nhìn thấu được tâm tư của Trình Mai Tây: “Mai Tây, em không cần lo lắng, bây giờ anh chính là bác sĩ của em, cũng là bạn của em, chỉ cần em yên tâm tận hưởng sự chăm sóc của anh dành cho em, không cần suy nghĩ nhiều, cũng không cần em làm gì, em có thể khôi phục hoàn toàn, đó chính là nguyện vọng to lớn nhất của anh. Chỉ cần em khỏe mạnh, về sau em ở cùng ai, anh đều chấp nhận lựa chọn của em!”
Lời nói của Phương Chi Viễn, làm trong lòng Trình Mai Tây càng thêm cảm động. Phương Chi Viễn, dường như là một hiệp sĩ được ông Trời phái xuống cứu vớt cô, ở bên cạnh làm bạn cô mà không hề có yêu cầu nào,Trình Mai Tây không khỏi tự hỏi bản thân, mình có tài đức gì, mà có thể làm cho Phương Chi Viễn khăng khăng một mực như vậy.
Trình Mai Tây tuy còn chưa mở to mắt, nhưng biểu hiện mất đi vẻ xa cách, dần dần trở nên bình tĩnh, Phương Chi Viễn biết cô đã nghe theo lời của mình, tiếp tục thổ lộ: “Em đừng nghĩ nhiều, yêu một người, không có lý do, trả giá vì ai đó, cũng không có đáng giá hay không đáng giá, chỉ đơn giản là, anh gặp được em, chỉ là em, gặp được anh.”
Trình Mai Tây cố gắng ngăn chặn cảm giác vui mừng, lại không chống lại được nỗi buồn từ sâu trong lòng, buồn là gặp nhau quá trễ, thực sự đau lòng khôn xiết. Sao không gặp nhau lúc còn trẻ, để được làm bạn bên nhau.
“Bác sĩ Phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485764/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.