“Tử Khanh, Tiểu Tuyết đang mang bầu, em nhường cô ấy chút đi, đừng tranh cãi, đừng chấp nhặtvới cô ấy, chờ cô ấy sinh con rồi, em lại nói lý với cô ấy, được không?” Lục Tử Minh làm người đứng giữa hai người đang cãi nhau.
Cốc Thư Tuyết bày ra vẻ mặt vô tội, Lục Tử Minh đã hoàn toàn bị che mắt. Tínnhiệm và sự hiểu biết của bao nhiêu năm anh em thế mà không địch lạiđược vài ba câu của con tiểu yêu tinh Cốc Thư Tuyết. Lục Tử Khanh saukhi đau lòng vô cùng, là nội tâm hoàn toàn bình tĩnh: “Hai người ở cùngnhau như vậy đều bất tiện, không có lợi cho sự bình phục của mẹ, anh vẫn cứ nên tìm bác sĩ Phương đổi cho mẹ phòng bệnh khác đi!”
Lục TửMinh có chút do dự: “Bác sĩ Phương đã nói rồi, hai người ở cùng phòngtiện cho chúng ta chăm sóc. Nếu tách ra khó chăm sóc mà!”
“Không cần anh quan tâm. Em sẽ chăm sóc mẹ, anh chỉ cần chăm sóc cô ta là được!” Lục Tử Khanh nói.
Thấy Lục Tử Khanh và Cốc Thư Tuyết như nước với lửa, Lục Tử Minh không thểđiều hòa mâu thuẫn của hai người, cũng đành phải miễn cưỡng gật đầu theo ý kiến của Lục Tử Khanh.
“Anh ở đây chăm sóc hai bọn họ, em đitìm bác sĩ Phương, yêu cầu anh ấy đổi cho mẹ phòng khác.” Lục Tử Khanhnói xong cầm túi đi ra ngoài.
Tới phòng bác sĩ Phương, Lục TửKhanh đi thẳng vào văn phòng, văn phòng bác sĩ Phương còn đang có 1 bệnh nhân, thấy Lục Tử Khanh cửa cũng không gõ đã đi vào, bác sĩ Phương nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485757/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.