“Bác trai, sao báclại nói anh cháu như vậy? Một ngày vợ chồng trăm ngày ân tình, anh ấy sẽ không làm thế. Cho dù anh ấy thực sự muốn cùng Mai Tây ly hôn, cũng sẽchờ cô ấy tỉnh lại, tôn trọng ý nguyện của bản thân cô ấy, tuyệt đối sẽkhông làm chuyện như bác nói đâu!” Lục Tử Khanh hết sức giải thích vìLục Tử Minh.
“Hừ, người cả nhà các cô đều không có ai tốt. Tôivốn tưởng rằng cô cùng Mai Tây làm bạn học nhiều năm như thế, ít nhất cô sẽ đứng ở lập trường trung lập, vì Mai Tây mà nói vài câu công bằng. Ai biết cô cũng bảo vệ anh trai mình như thế, cô cũng không cần giải thích gì cho anh cô, đã không còn cần thiết nữa!” Ông Trình không muốn dongdài với Lục Tử Khanh.
Lục Tử Khanh cũng không cố gắng giành đượcsự chấp nhận của ông Trình, ngược lại quay lại hỏi bà Trình: “Bác gái,Mai Tây thế nào rồi? Cháu muốn đi thăm cô ấy!”
Bà Trình ngăn lạiLục Tử Khanh: “ Cô không phải là bạn của con gái tôi, con gái tôi cũngkhông muốn nhìn thấy cô. Nó tốt cũng được, không tốt cũng được, đềukhông liên quan tới cô. Cô không cần giả bộ quan tâm nó!”
Lục TửKhanh gỡ tay bà Trình, định đi vào phòng ngủ, Trình Mai Tây nghe được bà Trình tranh cãi với Lục Tử Khanh, cố gắng nhắm chặt hai mắt. Tất cảnhững điều này đều là điều cô không muốn nghe thấy, không muốn nhìnthấy!
Lục Tử Khanh vọt tới bên giường Trình Mai Tây, nắm lấy taycô lắc lắc: “ Mai Tây, nếu cậu tỉnh táo thì cũng đừng giả vờ! Nhanhchóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485749/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.