Xem theo ý nghĩa trên, Cốc Thư Tuyết và Lục Tử Minh mới là trời sinh một đôi, mà Trình Mai Tây, bất quá cũng chỉ là sự mở đầu cuộc sống của Lục Tử Minh, là anh đã từng sai lầm khoảng thời gian ấy, cô muốn đoạt lấy và thay thế Trình Mai Tây, nhất định là lý lẽ chính đáng, là cứu rỗi Lục Tử Minh, vì vậy cô không chỉ không hề áy náy với Trình Mai Tây, ngược lại cho là Trình Mai Tây mới là chướng ngại vật cản trở cô và Lục Tử Minh lấy được hạnh phúc.
Mà từ trong tay Trình Mai tây đoạt được một thời gian, Cốc Thư Tuyết trở thành niềm hạnh phúc, khoảnh khắc khi bước vào cửa, Cốc Thư Tuyết hoàn toàn mang tâm tình trở lại.
Vừa vào nhà, mong đợi đã lâu Cốc Thư Tuyết xoay người ôm lấy Lục Tử Minh, chủ động hôn lên môi Lục Tử Minh, Lục Tử Minh có chút không ngờ: “Không phải nói mang thai nhu cầu sẽ giảm bớt sao? Em làm sao vậy…hả?”
“Em có chút không kìm chế được, cơ thể chính là nguyên nhân, cảm giác trong lòng cũng sẽ không biến mất!” Nói xong Cốc Thư Tuyết tay ôm Lục Tử Minh, thân trên dí sát vào ngực Lục Tử Minh.
Cơ thể Lục Tử Minh cũng nhanh chóng phản ứng, nhưng có chút lực bất tòng tâm: “Anh quá mệt mỏi, sợ không thỏa mãn được em!”
“Hôm nay để em chăm sóc cho anh, anh nên thả lỏng một chút, em nhất định khiến anh vui vẻ vô cùng.” Cốc Thư Tuyết nói lời khiến Lục Tử Minh nhất thời hào hứng tràn trề.
Hai người vừa ôm vừa di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485734/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.