“Em họ con đâu rồi, cô ấy với con trở về Thẩm Dương sao?” Bà Trình không quên quan tâm Cốc Thư Tuyết đi hay ở.
“Em ấy không cùng con trở về Thẩm Dương, em ấy liền ở lại thành phố T.” Trương Bác Tùng không muốn dây dưa đề tài nhạy cảm, nói xong liền đi ra cửa.
“Cha, mẹ, vậy con đi đưa tiễn Bác Tùng.” Lục Tử Minh cùng ông bà Trình lên tiếng chào liền đi theo Trương Bác Tùng đi ra phòng bệnh .
“Bác gái này, không đi làm cảnh sát thật là đáng tiếc, truy đuổi đến tận cùng, thật là khiến người ta đứng ngồi không yên, em đều bị bác ấy tra hỏi hai lần rồi.” Trương Bác Tùng lắc đầu cười khổ.
Lục Tử Minh cười khổ: “Bà ta biết cậu được mấy ngày, cậu với chị dâu của cậu gần gũi chút ít, bản lĩnh của bà ta là sóng sau đè sóng trước.”
Trương Bác Tùng may mắn: “Thật là không chịu nổi, bản lĩnh bác gái này đã nổi tiếng rồi, chị dâu chỉ có phần hơn chứ không thua kém, thật không biết tới trình độ nào? ! May nhờ Tử Khanh không như vậy, bằng không em sớm điên rồi.”
Trương Bác Tùng đi tới trước mặt Cốc Thư Tuyết: “Anh đi đây, em chắc chắn không cùng anh trở về Thẩm Dương? !”
“Em vô cùng xác định, Em không cần cùng anh trở về Thẩm Dương !” Cốc Thư Tuyết cũng không ngẩng đầu lên.
“Được rồi, em tiếp tục ở lại đi, vậy tự anh đi một mình!” Trương Bác Tùng nói xong hướng cửa chính đi tới.
Lục Tử Minh tiễn Trương Bác Tùng đi ra, Trương Bác Tùng dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485730/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.