Câu cá là công việc đòi hỏi sự kiên nhẫn, sau khi câu được một con cá, hồi lâu không thấy con nào khác mắc câu, Trình Mai Tây liền hơi sốt ruột, ông Trình ngồi yên tĩnh trên đập, một lát liền câu được vài con cá, ông Trình thấy vẻ sốt ruột của Trình Mai Tây, liền lắc đầu: “ Cái con bé này, sao không chịu kiên nhẫn một chút, câu cá cũng như làm người, không kiên nhẫn là không câu nổi cá đâu.”
Trình Mai Tây lè lưỡi, im lặng ngồi xuống chuyên chú câu cá, một lát sau cũng đã có thu hoạch, ông Trình cười đầy thâm ý: “ Gọi con tới câu cá cùng ba, thực ra là vì thấy con nhiều tâm sự, muốn cho con đi thay đổi tâm trạng một chút, có một số việc, con cứ nghĩ theo hướng xấu chính là không có lối thoát, nhưng nghĩ thoáng ra lại chính là đầy hy vọng, con bé này, từ nhỏ đã hay suy nghĩ, lần này con về nhà, dù ngoài mặt không thể hiện gì, nhưng thực tế trong lòng lại là vô cùng rối loạn.”
Lời của ba làm cho hai tay Trình Mai Tây đang nắm chặt cần câu run run, lại cố gắng trấn tĩnh, cười nói: “ Gần đây áp lực công việc quá lớn, cũng không nghỉ ngơi tốt, qua một thời gian ngắn nữa sẽ không sao.”
Thấy Trình Mai Tây không chịu nói thêm, ông Trình cũng không nói gì, hai ba con yên lặng ngồi câu cá, đến khi trời dần tối, ông Trình thu cần câu đứng dậy, hai người dọn dẹp đồ câu về nhà.
Về tới nhà, mẹ nhìn cá trong thùng, có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485691/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.