Mua được nhà, cuối cùng hai người cũng an cư tại thành phố T. Năm thứ hai,Lục Tử Minh và Trình Mai Tây lại mua xe, cuộc sống dần dần đi vào quỹ đạo, những năm tháng gian nan nhất đã qua, mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp, hai người cùng nhau đồng tâm hiệp lực vượt qua những ngày nghèo khó, ai biết cuộc sống tốt rồi lại phát sinh những vấn đề này. Người xưa đã nói, ăn no sinh ra những tư tưởng xấu, xem ra những lời này không phải là giả.
Trình Mai Tây thu thập xong đồ đạc, liền ôm thùng giấy ra khỏi công ty, đi thẳng một mạch. Các đồng nghiệp vốn nhiệt tình nịnh bợ trong chớp mắt đã thay đổi sắc mặt, mãi đến khi Trình Mai Tây ra tới cổng lớn của công ty, cũng không có mấy người hỏi cô sao lại ra đi. Trình Mai Tây không khỏi cảm thán việc đời khó liệu, lòng người khó dò. Có điều khi ra tới cổng, gặp được lái xe Tiểu Lý mới từ ngoài trở về, Tiểu Lý thấy Trình Mai Tây ôm thùng giấy, quan tâm hỏi: “ Tổng giám sát Trình, cô đi đâu vậy?”
Trình Mai Tây cười tự giễu: “ Tiểu Lý, tôi không còn là Tổng giám sát Trình, tôi đã nghỉ việc, anh gọi tôi là chị Trình là được rồi!”
Tiểu Lý bước nhanh tới, đón lấy thùng giấy trên tay Trình Mai Tây: “ Chị Trình, để tôi đưa chị về nhé!”
Sự nhiệt tình của Tiểu Lý khiến trong lòng Trình Mai Tây cảm nhận được một chút ấm áp, xem ra mình làm người thật đúng là thất bại, làm việc ở trong công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485677/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.