Lục Tử Minh ba chân bốn cẳng bước tới đẩy Trình Mai Tây ra, đỡ Cốc Thư Tuyết dậy, vội vàng hỏi thăm: "Tiểu Tuyết, ngã trúng chỗ nào rồi, không có chuyện gì chứ?" Cốc Thư Tuyết yếu đuối không có sức tựa vào trong lòng Lục Tử Minh.
Nghe lời nói Lục Tử Minh, Trình Mai Tây nổi trận lôi đình, chạy tới trước mặt Lục Tử Minh giơ tay lên cào, Lục Tử Minh hai tay đỡ Cốc Thư Tuyết, tránh không kịp, trên mặt bị cào mấy đường ra máu, lúc này có một vết sâu liền rịn ra máu.
Lục Tử Minh buông Cốc Thư Tuyết, phất tay tát Trình Mai Tây một cái: "Trình Mai Tây, người đàn bà chanh chua này, lại dám cào mặt của tôi, cô để cho tôi ngày mai làm sao đến trường lên lớp đây?!"
Trình Mai Tây ôm mặt, nhìn Lục Tử Minh bằng ánh mắt hoài nghi, Lục Tử Minh ở trước mặt cô từ trước tới nay luôn là người cúi đầu tạ lỗi, hôm nay lại dám ra tay đánh cô. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ chịu oan ức như vậy. Trình Mai Tây xoay người chạy vào phòng bếp cầm dao làm thức ăn lên, xông về Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết: "Lục Tử Minh, anh lại dám đánh tôi, tôi liều mạng với anh! Anh không để cho tôi yên ổn, anh cũng đừng nghĩ tốt hơn tôi, hôm nay anh không chết, chính là tôi mất!"
Lục Tử Minh đem Cốc Thư Tuyết che chở ở sau lưng, cẩn thận cùng Trình Mai Tây thỏa hiệp: "Mai Tây, em phải tỉnh táo, ngàn vạn lần đừng kích động, trước tiên để dao xuống, đừng làm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485666/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.