Lục Tử Minh đi rồi, Trình Mai Tây ngồi ở trên sofa, ánh mắt nhìn hư không chừng nửa giờ, mới quay đầu cầm lấy di động gọi cho Giám đốc : " Giám đốc Quý , nhà em có chút việc , em muốn xin nghỉ ba ngày."
"Cuối năm nhiều việc , em lại xin nghỉ , công việc nhiều như vậy làm sao bây giờ?" Trong giọng nói của Quý Phương lộ rõ bất mãn.
"Giám đốc Quý , thật sự trong nhà có chuyện , em phải xin nghỉ ." Ngữ khí của Trình Mai Tây mặc dù đã dịu đi nhưng thái độ lại rất kiên quyết.
Quý Phương tuy rằng rất bất mãn, nhưng Trình Mai Tây dù sao cũng là phụ tá đắc lực của hắn mà năng lực của cô cũng giỏi . Có rất nhiều việc Quý Phương cũng phải dựa vào cô , cuối cùng vẫn là đồng ý cho Trình Mai Tây nghỉ .
Trình Mai Tây cúp điện thoại, liền đứng dậy xách vali ra khỏi cửa, ra đường vẫy một chiếc taxi , sau khi lên xe , lái xe hỏi nàng: " Chị đến chỗ nào?"
Trình Mai Tây có chút ngây người: "Tôi muốn tìm khách sạn , anh xem gần đây có khách sạn nào chở tôi đến là được ."
Lái xe không nói nhiều, lập tức chở Trình Mai Tây đến trung tâm thương mại mà lần trước phát hiện xe của Lục Tử Minh : " Đến, trên lầu có một khách sạn , phòng ốc cũng được ."
Trình Mai Tây lấy va li từ cốp sau ra , ngẩng đầu nhìn lên trên, lần trước chỉ nhìn đến nơi đây có trung tâm thương mại , không phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485643/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.