Một ngày công việc bề bộn chân không chạm đất, đến lúc hết giờ làm việc, Trình Mai Tây gọi điện thoại cho Lục Tử Minh , nghe nói hôm nay Trình Mai Tây không phải làm thêm , Lục Tử Minh rất kinh ngạc: " Hôm nay em không phải làm thêm giờ à ? Cuối năm không phải là nhiều việc sao?"
" Em không phải làm thêm giờ anh rất thất vọng sao?" Trình Mai Tây có chút không vui.
" Nào có , anh cao hứng còn không kịp nữa là . Khi nào đến công ty anh gọi điện thoại thì em hãy xuống , đừng ra sớm kẻo lạnh ." Lục Tử Minh vội vàng lấy lòng.
Trình Mai Tây cúp điện thoại liền từ từ dọn dẹp, từ trường của Lục Tử Minh tới đây cũng mất khoảng mười lăm phút . Cô tính thời gian vừa tới liền đi ra ngoài.
Trình Mai Tây đứng ở cửa công ty đợi mười mấy phút đồng hồ mới thấy xe của Lục Tử Minh từ từ chạy tới, Lục Tử Minh gọi điện thoại tới, cô bấm tắt máy rồi xông vào xe, tức giận nói : " Em chờ mười mấy phút đồng hồ rồi !"
Lục Tử Minh rất ủy khuất: " Không phải anh bảo em đợi ở văn phòng . Khi nào anh đến sẽ gọi điện thoại cho em xuống sao!"
" Từ trường anh đến đây cũng chỉ cần mười lăm phút, em căn thời gian xuống, ai biết anh đi đâu giờ này mới đến! Hại em chờ nửa ngày, sắp chết rét rồi đây !"
"Đang định đi, có học sinh có chuyện tìm anh , cho nên trễ mấy phút, sau này đừng ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485641/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.