Muốn cứu Trịnh Kính Phong cũng không thể lộ liễu quá. 
Hạ Dư nghĩ thêm cách. 
Sau khi ra khỏi cửa, cậu vẫn xuống tầng ăn sáng giống bình thường như chẳng có chuyện gì xảy ra, sau đó lại tới phòng thí nghiệm ngồi một lát. 
Cậu chủ yếu chỉ làm mấy huấn luyện điều khiển Huyết Cổ trong phòng thí nghiệm, Huyết Cổ là loại biến dị có sức tấn công cao nhất trong các chứng bệnh của Ebola thần kinh, hơn nữa sức mạnh sau khi tiến hóa còn hết sức đáng sợ. 
Nó hoàn toàn khác biệt với dị năng khứu giác, thính giác, dị năng này cho dù có tăng lên tới mức nào thì cuối cùng cũng chỉ đạt được năng lực có cảm giác siêu phàm mà thôi. 
Nhưng tính chất của Huyết Cổ vượt xa mấy thứ ấy nhiều. 
Ví dụ như, ban đầu Hạ Dư phân hóa thành dị năng Huyết Cổ, cậu chỉ cần cho bệnh nhân tâm thần ngửi thấy mùi máu của cậu thì có thể khống chế được người bệnh ấy. Mà sau khi năng lực tăng lên dần, máu của Hạ Dư có ảnh hưởng tới cả người bình thường ở mức độ nhất định, có điều rất dễ để thoát ra, khoảng cách cũng có điều kiện nhất định, phải ở rất gần cậu thì mới có tỉ lệ sinh tác dụng. 
Mấy năm nay Hạ Dư nâng cao sức điều khiển sinh vật bình thường. Trong phòng thí nghiệm của Hạ Dư có đủ loại động vật, thậm chí có cả người bị nhốt. Hạ Dư không ngừng dùng năng lực của Huyết Cổ sai khiến họ làm vài hành động, dùng cho mục đích huấn luyện. 
Đương nhiên, vì để đề phòng người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370718/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.