Tạ Thanh Trình nghe thấy tiếng đã cứng đờ lại, nhưng trên mặt anh chẳng để lộ vẻ gì là khác. Anh chậm rãi quay đầu, nhìn Anthony chẳng mặn chẳng nhạt. 
“Cậu tới rồi à. Tôi tưởng cậu phải tới sớm hơn chút nữa chứ.” 
Anthony cười lạnh: “Tôi chỉ không ngờ anh có thể vô sỉ tới thế thôi, nếu không tôi đã đến nơi này từ lâu rồi.” 
“Hạ Dư cũng tin tưởng cậu nhỉ, đến cổng biệt thự canh nghiêm ngặt cũng mở rộng cho cậu.” 
“Tôi nói rồi, tôi là bạn trai cậu ấy.” 
Tạ Thanh Trình lạnh lùng đáp: “Một người bạn trai hơn mười ngày cũng chẳng về nhà với cậu ấy. Nếu cậu có chút sức hút thì mấy ngày nay tôi cũng đã chẳng phải chịu tội tới vậy.” 
Anthony như bị anh tát cho một phát, gương mặt trắng như tuyết nhanh chóng đỏ lên: “Tạ Thanh Trình, anh đúng là hèn hạ quá đấy, anh tưởng là cậu ấy thích anh tới mức nào? Chẳng qua là lâu rồi cậu ấy không gặp anh nên cảm thấy mới lạ mà thôi, giờ anh chỉ là thằng mù dở! Tàn phế! Già cả! Quỷ cũng chẳng thèm thích anh, anh cũng không tự tìm gương mà soi lại bản thân mình đi? Giữa anh và tôi, người bình thường có ai lại chọn anh cho được!” 
Nói vậy kể ra cũng đúng, hiện giờ đúng là Anthony đẹp hơn anh, bởi vì chưa từng phải chịu đựng sự suy sụp của tinh thần, cả tinh thần lẫn vẻ ngoài đều được chăm sóc rất hoàn mỹ, nhưng Tạ Thanh Trình lại chẳng chút quan tâm tới thứ vẻ ngoài này. 
Trời sinh anh đã là người đẹp trai, hơn ba 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370696/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.