Như Hạ Dư viết trong thư, năm ấy Lữ Chi Thư thật sự là Vivian đã chạy trốn rất nhiều lần, đều bị tìm thấy đưa về. Mà trong lần chạy trốn cuối cùng, bà gặp Chu Mộc Anh. 
Cụ thể tình hình lúc đó không thể biết rõ, nhưng cũng không khó để đoán ra, Chu Mộc Anh là một người mẹ, còn là cảnh sát, vì thế tiến lên hỏi tình hình của bà. 
Khi ấy cơ thể Vivian rất khó chịu, tiền mang theo cũng đã dùng gần hết, có lẽ Chu Mộc Anh đưa bà đi ăn một bữa cơm, có lẽ là thuê một phòng khách sạn cho bà ấy nghỉ ngơi đàng hoàng trước, nói ngắn gọn lại, sau một thời gian qua lại, Vivian xác định nữ cảnh sát trước mắt này không có ác ý gì với bà ấy. Những cảm xúc yếu ớt dồn nén lâu nay cuối cùng cũng tràn bờ đê, Vivian kể lại những chuyện mình gặp phải cho Chu Mộc Anh biết. 
"Khi đó bà ấy kể ra những lời này, hẳn là cũng không ôm hi vọng gì lớn rằng cảnh sát Chu sẽ giúp đỡ bà, có lẽ bà ấy chỉ muốn bộc bạch chút cảm xúc của mình ra thôi." Hạ Dư viết như thế trong thư, "Dù sao trong tay bà ấy cũng không có chứng cứ gì có thể chứng minh sự nghi ngờ của bà với Vệ Dung. Bất cứ ai bên cạnh bà cũng không tin tưởng vào suy đoán của bà, cũng vì thế bà mới trốn khỏi Hỗ Châu." 
"Nhưng sau đó lại xảy ra một loạt các chuyện, chúng ta có thể thấy rằng, Chu Mộc Anh đã lựa chọn tin tưởng mẹ của tôi." 
Không ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370679/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.