Trong ba người Hạ Dư, Tạ Thanh Trình, Trần Mạn, chỉ có một mình Tạ Thanh Trình ở bệnh viện, là không thể nào biết tình hình thực tế nơi sân bay.
Anh đang nói chuyện với viện trưởng.
Viện trưởng bảo: "Việc bố trí thuốc điều trị hẳn là không chậm lắm đâu, cũng chẳng giống cậu nghiên cứu thuốc cho 'cô ấy', đã qua mấy năm rồi, vẫn còn..."
Tạ Thanh Trình đang định nói thêm gì nữa, điện thoại chợt rung lên.
Anh liếc qua, là Hạ Dư gửi tin nhắn tới.
Anh lập tức nói với viện trưởng: "Chờ chút, tôi trả lời tin nhắn."
Viện trưởng như suy tư gì đó bảo: "Ai thế? Lúc trước cậu trả lời tin nhắn của vợ cũng chẳng nhanh tới vậy..."
Tạ Thanh Trình nghiêm nghị liếc ông một cái, ánh mắt kia cứ như lưỡi dao.
Viện trưởng: "... Coi như tôi chưa hỏi gì đi."
Tạ Thanh Trình vẫn giải thích qua qua: "Tôi có việc bận, là thông tin về vụ án."
Anh nói xong click mở khung chat của WeChat với Hạ Dư.
Hạ Dư: "Hoàng Chí Long chết rồi."
Đập vào mắt là nội dung gây sốc tới thế, Tạ Thanh Trình ngạc nhiên, chết rồi? Ông ta ôm nhiều bí mật như thế, sao có thể chết dễ dàng tới vậy chứ?
Ngay sau đó tin nhắn thứ hai được gửi qua: "Tình hình nguy cấp, ông ta bắt cóc con tin, không thể không bắn chết."
Tạ Thanh Trình không dằn lòng nổi gửi cho Hạ Dư một tin nhắn, tính anh luôn rất nóng vội về mấy việc này, anh trả lời lại tin nhắn của Hạ Dư luôn: "Tưởng Lệ Bình thì sao? Cô ấy thế nào?"
——
"U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370635/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.