"Vương Kiếm Khang là tên lừa đảo! Lừa tôi... Vương Kiếm Khang chết đi chết đi chết đi chết đi chết đi... Hai tám xuân xanh, có mất mạng, tôi cũng hóa thành lệ quỷ, cũng phải nguyền rủa hắn chết không toàn thây... Chết đi chết đi chết đi..."
Trên mặt tường có vài chữ xiêu xiêu vẹo vẹo như thế, giữa tường còn vẽ rất nhiều hình người chết đủ cách quỷ dị, xung quanh đầy chữ "chết đi". Hẳn là người bị nhốt ở nơi này dùng hết sức lực khắc dần lên, thời gian chưa lâu, bởi vì chữ viết vẫn có thể nhìn rất rõ ràng.
"Mã Minh Thục."
Hạ Dư nhìn chằm chằm chữ kí: "Em biết người này."
"Cậu biết?"
"Trước khi Vương Kiếm Khang bị giết ở tháp truyền thông, Mã Minh Thục đã thôi học. Cô ấy là tân sinh viên trong ban của bọn em, tình cảnh không khác Triệu Tuyết lắm, là cô nhi, được thôn đề cử tới học, tính tình rất kì quái, không có bạn bè, sau khi thôi học cũng chẳng ai hỏi tới tình hình của cô ấy." Hạ Dư nói, "Em nghĩ khi đó hẳn là Vương Kiếm Khang đang làm việc cho Hoàng Chí Long, lựa chọn sinh viên phù hợp làm nạn nhân lừa tới công ty Hoàng Chí Long."
Cậu chuyển màn ảnh camera giả đồng hồ qua trước mặt mình.
"Sau đó thì anh qua chỗ này xem thử mà xem."
Tạ Thanh Trình nhìn theo ánh mắt cậu, chỉ thấy trong màn hình điện thoại phản chiếu bóng dáng hai người họ, cùng với cả cảnh nền phía sau hai người họ nữa.
"Quen mắt không?"
Tạ Thanh Trình im lặng hai giây: "Quen mắt, đây là phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370628/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.