Cửa hành bánh kem Ruby, là kí ức thơ ấu của rất nhiều người có tuổi ở Hỗ Châu.
Tạ Thanh Trình cũng không ngoại lệ.
Khi đó tiệm bánh ngọt trên đường Hoa Sơn ấy có đề "Ruby hợp tác Trung Anh", hồi Tạ Thanh Trình còn nhỏ đón sinh nhật, Tạ Bình và Chu Mộc Anh sẽ đặc biệt dẫn anh tới nơi đó mua bánh kem.
Bánh kem vuông*, cốc hạt dẻ*, whipping cream*, đều là những món điểm tâm sau khi Tạ Thanh Trình có kết quả thi, cha mẹ sẽ mỉm cười khen thưởng cho anh.
Nói thật, nếu Hạ Dư đưa cho Tạ Thanh Trình món điểm tâm của cửa hàng bánh kem nổi tiếng nào đó, rất có thể vừa đắt đỏ lại vừa khó ăn, hơn nữa Tạ Thanh Trình còn chẳng thấy cảm động.
Ruby thì không phải thế.
Tuy rằng nó chẳng đắt đỏ gì, chỉ tốn hơn hai trăm, nhưng Hạ Dư đoán rằng Tạ Thanh Trình thích loại bánh kem này—— lúc ở thôn Dịch gia cậu đã nhận thấy Tạ Thanh Trình là người rất hoài niệm về quán trà sữa hai tệ một ly rồi.
Mà hiện tại, cậu đoán cũng chẳng sai.
"Em còn hỏi mua nến phát nhạc của tiệm nữa đó." Hạ Dư thấy vẻ mặt Tạ Thanh Trình hơi dịu đi, bèn rèn sắt khi còn nóng bảo.
Tạ Thanh Trình: "... Lại nến nữa. Đêm nay không có nến thì cậu không chịu được à."
"Chơi vui lắm, nến hoa sen đấy."
Chờ tới khi Hạ Dư mở gói nến ra, tuy tính tình Tạ Thanh Trình thờ ơ, cũng không nhịn được hơi nhướng mày lên: "... Nó... Vẫn chưa thay đổi à?"
Lúc này tới lượt Hạ Dư ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370623/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.